Thuốc trị “phố vẫy”

Thuốc trị “phố vẫy”
Những tụ điểm “phố vẫy” mặc dù liên tục bị truy quét nhưng chúng như ao bèo tấm, dạt ra một chút rồi lại… sôi động và tinh vi hơn trước.

Cũng tại những nơi này, số phận nhiều con người đã đột ngột rẽ theo hướng khác chỉ vì một lần “trót dại”, và sau đó là nỗi đau, gánh nặng cho gia đình và xã hội.

Cần phải có thuốc đặc trị xóa bỏ “phố vẫy” để trả lại sự trong sạch cho Thủ đô.

Những “phố vẫy” gây nhức nhối dư luận

Nổi tiếng nhất phải kể đến “phố vẫy” trên đường Phạm Văn Đồng, khu Giáp Bát (đường Giải Phóng), khu vườn hoa Bác Cổ, khu Phùng Khoang, khu đường tàu Phan Đăng Lưu...

Nơi nào cũng có vài chục cô, thường là loại “hết đát”, bị các nhà hàng thải ra hoặc đã dính vào ma tuý, mắc ết, mới chọn “phố vẫy” để kiếm ăn. Thông thường, cứ một vài cô lại có một bảo kê để bảo vệ “hàng” khi gặp khách say sỉn, bùng bo, tranh giành lãnh địa…

Các tay bảo kê này sẽ là xe ôm để chở các cô chạy trốn khi bị Công an truy bắt và đêm về lại kiêm luôn vai trò “làm chồng”. Ở những nơi được coi là bát nháo này vẫn có luật bất thành văn: Không tranh khách, không phá giá và không chích choác tại nơi hành nghề...

Giá ở các khu phố này khá bèo, chỉ từ 30.000 đồng đến 120.000 đồng/lượt. Khách làng chơi chỉ cần lượn xe hoặc đưa mắt lên vỉa hè là nhận được lời mời “đi không anh?”.

Các khu này đều đã từng bị Công an truy quét nhưng chỉ vài ngày sau, thậm chí một ngày sau gái bán dâm đã bị bắt lại có mặt tại đây để tiếp tục hành nghề.

Phố có giá “bèo” nhất

Đó là “phố vẫy” khu Mỹ Đình, khu Đặng Thái Thân, vườn hoa Bác Cổ. Tối 23/3, sau khi đảo một vòng qua khá nhiều địa điểm “nhạy cảm”, chúng tôi có mặt tại địa điểm cách cầu Thăng Long gần 1 km có khoảng 15 gái bán hoa đón khách dưới các hàng cây.

Khi tôi táp xe vào lề đường hỏi nhỏ: “Em nào đi chơi với anh?”, có lẽ tôi “diễn” không đạt nên các ả trốn hết vào bụi chuối. Một ả béo ục, cỡ gần 50 tuổi tay vắt chéo trước ngực, hất mặt bự phấn hỏi: “Anh đi qua đêm à?

Nếu thế anh phải chờ đến 23h, giờ này bọn em sợ Công an lắm, em kéo quần lên là chạy được chứ anh có xe máy không chạy được đâu”. Tôi hỏi giá “đi” nhanh, ả trả lời: “Bốn chục anh ạ, đồng ý vào bụi chuối đằng kia”. Thấy tôi chần chừ, ả nhăn mặt: “Giá mở hàng đấy anh, 2 bát phở tái thôi”.

Được biết tại khu vực này và đoạn gần siêu thị Metro toàn loại “hàng” đã “quá đát”, lúc vắng khách 20.000 đồng cũng chiều. Rời khỏi tụ điểm này, tôi thấy một người đàn ông trung niên đang dựng xe máy để theo một ả vào bụi chuối ven đường, nghĩ đến những con vi rút HIV xù xì đầy gai nhọn, tôi thấy rùng mình...

Phố hoạt động công khai nhất...

Đó là khu đường tàu - phố Phan Đăng Lưu, nằm sát con sông Đuống thơ mộng. Chỉ một đoạn phố dài khoảng hơn trăm mét nhưng có đến vài chục quán cà phê gội đầu, thư giãn, tẩm quất...

Điều đặc biệt là ở đây gái mại dâm đứng mời khách công khai giữa ban ngày. Năm 2007, anh bạn tôi ở nước ngoài về, khi đi qua con phố này thấy các cô áo xanh áo đỏ ra đứng trước cửa mời mọc đã hỏi tôi: “Ở đây có món gì đặc biệt phải không? Sao họ nhiệt tình thế”.

Tôi ỡm ờ: “Ông vào thì biết, món lạ đấy”. Anh bạn tôi tưởng thật, tạt xe vào một quán có cô gái mặc váy đỏ rất xinh. Bạn tôi hỏi: “Có món gì ngon không em gái”.

Cô gái nháy mắt: “Nhiều lắm anh ơi, toàn đặc sản”. Nói rồi lôi tuột bạn tôi vào phòng. 5 phút sau tôi thấy anh bạn lao ra, một tay kéo quần, mặt tái mét: “Đồ điên... giữa ban ngày ban mặt”. Sau tôi thấy mình đùa hơi quá, anh bạn giận tôi cả tháng vì ở nước ngoài về anh là người phòng thủ chống HIV rất kỹ.

Phố nhiều “hoa độc” đẹp nhất...

Tại “phố vẫy” Phùng Khoang (Trung Văn, Từ Liêm), lúc cao điểm có đến trên ba chục gái bán dâm, cứ chập tối là trang điểm cầu kỳ ra đây bắt khách.

Đây cũng được coi là vị trí khá lý tưởng cho hoạt động mại dâm vì nó là địa bàn giáp ranh giữa Hà Nội và Hà Tây, khi Công an Hà Nội làm rát, họ chỉ cần di chuyển 100 mét sang Hà Tây rồi lại ngang nhiên hoạt động.

Cách đây khoảng 4 - 5 năm, lực lượng Công an huyện Từ Liêm và xã Trung Văn đã từng lập trạm gác, thắp đèn canh phòng suốt đêm mà cũng chỉ duy trì sự bình yên ở đây một thời gian ngắn.

Các đối tượng bảo kê ở đây đều vào loại bất hảo, hung hăng. Đặc biệt phía sau khu khám chữa bệnh của bệnh viện Tuệ Tĩnh có nhà nghỉ bình dân, chuyên dùng làm bãi đáp cho các cuộc mây mưa của những phi vụ mua bán dâm nhưng chưa bị xử lý.

Khác với các khu khác, gái mại dâm ở đây đều ở độ tuổi trên dưới 20 và khá xinh, ăn mặc rất sành điệu. 23h ngày 24/3, ở đây rất nhộn nhịp. Tôi hỏi một gái mại dâm có lẽ chưa đến tuổi 18: “Anh muốn nghỉ qua đêm”. Em đáp cụt lủn: “Sau 24 h, giá 5 lít”. Bà chủ quán nước gần đó cho biết: “Bọn nó đang khát thuốc, cần tiền tươi.

Từ giờ đến đêm nó phải làm vài cuốc tàu nhanh nữa, hết khách hoặc ấm túi mới đi qua đêm”. Một ả vào châm thuốc hút, nói với tay bảo kê bên cạnh: “Kiếm thêm vài khứa nữa rồi đi bay anh ạ. Hôm nay ấm rồi”.

Khi cặp mèo mả gà đồng này bỏ đi, bà chủ quán nước nói: “Từ tối nó “đi” 13 khách rồi đấy. 120.000 đồng/khách, trừ tiền phòng 30.000 đồng, tiền bảo kê 20.000 đồng thì vẫn còn gần triệu bạc”.

Tại khu phố này chúng tôi chứng kiến không ít chuyện nực cười, có ông khách khi vào nhà nghỉ với gái còn mang theo cả chiếc xe thồ chở nước gạo, có ông nằng nặc đòi “đi” 2 cô một lúc...

Bắt không xuể và không có cơm nuôi...

Về việc xử lý các gái mại dâm hoạt động tại các “phố vẫy”, không ít cán bộ phụ trách cơ sở đã than như vậy.

Trao đổi với chúng tôi, Trung tá Nguyễn Văn Thái, Phó trưởng Công an phường Giáp Bát cho biết: “Từ đầu năm đến nay phường đã bắt 8 gái mại dâm, trong đó 3 đối tượng chuyển trại trung tâm phân loại ở Lộc Hà - Đông Anh và 5 đối tượng chuyển về trung tâm 09 điều trị HIV.

Hiện tại trên địa bàn vẫn có gái mại dâm đứng đường vẫy khách để đưa vào các nhà nghỉ khu vực vành đai và quanh bến xe Giáp Bát để thực hiện hành vi mua bán dâm.

Nghị định 178/2004/NĐ-CP ngày 15/10/2004 của Chính phủ qui định: người mua dâm chỉ bị xử phạt hành chính, nếu là cán bộ, công chức, người thuộc lực lượng vũ trang thì ngoài việc xử lý hành chính còn bị thông báo cho người đứng đầu cơ quan, tổ chức quản lý người đó để xử lý.

Thực tế là trong nhiều năm qua, có không ít cán bộ, công chức bị bắt khi mua dâm nhưng đa số đều không bị thông báo về cơ quan vì nể tình hoặc có sự can thiệp từ nhiều mối quan hệ.

Những đối tượng này thường là nghiện ma tuý hoặc đã nhiễm HIV. Lực lượng công an phường đã nhiều lần tổ chức ra quân, thậm chí dùng biện pháp nghiệp vụ để truy quét, nhưng chúng hoạt động rất tinh vi, mỗi một gái mại dâm có một xe ôm đứng bảo kê, cắm sẵn ổ khoá, cài số trước để chạy khi phát hiện ra cơ quan chức năng.

Nhiều lần, bắt được gái mại dâm chưa đầy 20 phút đã thấy xuất hiện một cháu nhỏ khóc eo eo đòi mẹ. Gái mại dâm nhận đó là con mình, trường hợp này, cán bộ phường chỉ được phạt hành chính rồi cho về.

Nguy hiểm nhất là gái mại dâm đã nhiễm HIV giai đoạn cuối vẫn hành nghề tại khu vực này (các trung tâm không nhận vì không đủ sức khoẻ).

Cả ba loại đối tượng: Nuôi con nhỏ dưới 36 tháng, có thai, nhiễm HIV giai đoạn cuối không đủ sức khoẻ đều áp dụng khung phạt hành chính nên ngay sau khi được thả, các đối tượng này lại hành nghề.

Đây là một vấn nạn cho xã hội, có nhiều đối tượng Công an phường bắt vào rồi buộc phải thả ra nhiều lần như:

Lương Thị Mai, SN 1985, nghiện ma tuý, quê Ngọc Phụng - Thường Xuân - Thanh Hoá đã bị bắt 3 lần (nuôi con nhỏ); Hoàng thị Tiếp, SN 1975, nghiện ma tuý, quê Minh Quán - Trấn Yên - Yên Bái đã bị bắt 4 lần (nuôi con nhỏ); Lê Thị Hà, SN 1982, quê đường Dương Đình Nghệ - Phú Xuân - Thanh Hoá đang bị nhiễm HIV giai đoạn cuối”.

Ông Nguyễn Châu Giang, Phó chi cục trưởng Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội (TP Hà Nội) cũng cho biết: “Việc xử lý gái bán dâm đã có sự phân cấp rõ ràng: Cơ quan công an chịu trách nhiệm truy quét các tụ điểm mại dâm công cộng để lập hồ sơ ban đầu.

Nếu là người Hà Nội sẽ chuyển hồ sơ về xã, phường, nơi cư trú của đối tượng để quản lý tại địa phương. Nếu là người ngoại tỉnh hoặc người Hà Nội lang thang, công an sẽ lập hồ sơ gửi các quận, huyện - địa điểm phát hiện gái bán dâm “hành nghề” rồi đưa đi trung tâm phân loại Lộc Hà.

Nếu là gái bán dâm bị bắt lần đầu sẽ xử lý hành chính rồi tha. Nếu là gái bán dâm bị bắt lần thứ 2 trở lên trong 1 năm, sẽ bị đưa vào Trung tâm giáo dục lao động số 2 TP Hà Nội. Tại đó, gái bán dâm sẽ có thời gian lao động, học nghề, chữa bệnh trong từ 3 - 18 tháng.

Hiện nay, ở Hà Nội đang tồn tại những điểm nóng về mại dâm như khu vực bến xe Giáp Bát, vườn hoa Bác Cổ, Cổ Nhuế, Phùng Khoang, xung quanh công viên Thủ Lệ, đường Liễu Giai…

Truy quét gái bán dâm dâm rất khó khăn vì rất nhiều gái bán dâm đi xe đạp, xe máy như người tham gia giao thông nhưng thực chất là để chèo kéo khách. Đa phần gái bán dâm khi ra khỏi trung tâm lại “ngựa quen đường cũ”, tiếp tục hành nghề.

Nguyên nhân của việc này, trước hết là do cơ chế, chính sách về việc xử lý gái bán dâm còn nhiều tồn tại, nhiều kẽ hở. Gái bán dâm bị bắt đưa đi cải tạo, nếu tái phạm lại đưa đi cải tạo tiếp, chưa có hình thức xử lý cao hơn nên chưa đủ sức răn đe.

Nhiều gái bán dâm sau khi bị phạt hành chính hoặc sau khi ra khỏi trung tâm lại đi hành nghề ở địa bàn khác, khi bị bắt họ khai là “lần đầu”, do đó, chỉ bị xử phạt rất nhẹ.

Điều kiện để đưa gái bán dâm vào các Trung tâm cũng chặt chẽ (chỉ gái bán dâm chuyên nghiệp, gái bán dâm tái phạm) mới “được” vào trung tâm.

Sắp tới, Hà Nội sẽ đề nghị Bộ Lao động Thương binh và Xã hội có cơ chế quản lý gái bán dâm theo hệ thống giữa các tỉnh thành trên cả nước, hoàn thiện chính sách và quan tâm hơn nữa đến khâu giải quyết việc làm cho gái bán dâm khi từ trung tâm trở về tái hòa nhập”.

Tìm thuốc triệt tiêu “phố vẫy”

Việc giải toả các “phố vẫy” là rất cần thiết vì hậu quả để lại rất nghiêm trọng. Ngoài việc gieo giắc cái chết cho nhiều người qua HIV, AIDS, các tệ nạn “ăn theo” như bảo kê, đâm chém, gây mất trật tự trị an... cũng phức tạp.

 Sự tồn tại của “phố vẫy” còn là một cảnh báo về sự suy thoái đạo đức của một bộ phận không nhỏ trong mọi tầng lớp. Rất nhiều quyết tâm và rất nhiều lần ra quân của các cơ quan chức năng nhưng các “phố vẫy” vẫn tồn tại.

Việc không thể xử lý dứt điểm nạn “phố vẫy” do qui định của luật còn chưa chặt chẽ, chưa sát thực tế, quan trọng hơn là sự thiếu cương quyết của chính quyền một số phường, xã.

Việc qui định những đối tượng gái bán dâm đang mang thai, gái bán dâm nuôi con nhỏ dưới 36 tháng tuổi, gái bán dâm nhiễm HIV giai đoạn cuối không đủ sức khoẻ không “được” vào trung tâm là lý do “bao che” để “phố vẫy” tồn tại.

Theo một chuyên gia xã hội học, vẫn có thuốc đặc trị để dẹp “phố vẫy”, liều thuốc đó không hề khó nhưng phải có sự điều chỉnh một số điều trong Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm và phải được nhiều ngành phối hợp làm nghiêm túc và triệt để.

Cần sửa đổi Pháp lệnh Phòng chống mại dâm theo hướng tăng nặng, đặc biệt là việc thông báo về gia đình, nơi công tác của người mua dâm cần được thực hiện thật nghiêm túc.

Không chỉ cán bộ, công chức mà bất cứ ai mua dâm đều bị đưa ra kiểm điểm trước gia đình, tổ dân phố, cơ quan... Các đối tượng bảo kê cũng cần có chế tài xử lý về hình sự, nếu dùng “liều thuốc” này, chúng tôi tin chắc nạn “phố vẫy” không dẹp cũng tự giải tán.

Theo Phapluat&xahoi

MỚI - NÓNG