Án oan Huỳnh Văn Nén: Cha người bị tố là thủ phạm nói gì?

Nguyễn Thọ, ảnh chụp năm 1997
Nguyễn Thọ, ảnh chụp năm 1997
TPO - "Nếu lỡ Thọ phạm tội thì nó cũng phải chịu thôi, chứ biết làm sao bây giờ!", ông Nguyễn Thái, cha của Nguyễn Thọ, người bị tố cáo đã giết bà Lê Thị Bông, cho biết.

Trong vụ án oán Huỳnh Văn Nén, vào ngày 26/8/2000, một phạm nhân tại Trại giam Sông Cái (Ninh Thuận) là Nguyễn Phúc Thành tố cáo thủ phạm giết bà Lê Thị Bông (Năm Tép) không phải là ông Huỳnh Văn Nén mà là Nguyễn Thọ ở xã Tân Minh (Hàm Tân, Bình Thuận), với đồng phạm là Hồ Văn Việt.

Hồ Văn Việt đã chết vì bệnh cách nay 4 năm. Mới đây, lại có tin rằng Công an đã bắt được nghi phạm giết bà Lê Thị Bông. Phóng viên báo Tiền Phong đã tìm gặp ông Nguyễn Thái, cha Nguyễn Thọ, ở thôn 4, thị trấn Tân Minh.

 “Ông cứ ghi âm thoải mái, nhưng đừng chụp ảnh. Tôi không muốn ảnh mình lên báo, rồi đi đường bị người ta chỉ trỏ bình phẩm”, ông Nguyễn Thái giao hẹn khi bắt đầu câu chuyện.   

+ Có thông tin anh Nguyễn Phúc Thành tố cáo anh Thọ là thủ phạm giết bà Năm Tép, chú nghe thông tin đó khi nào, khi nghe vậy chú cảm thấy như thế nào?

- Tôi mới nghe cách đây vài năm, nghe trên mạng chứ không trực tiếp nghe ai nói.

+ Chú có bức xúc?

- Không biết nói sao nữa. Người ta nói như vậy, lấy gì mình nói với người ta là có hay không có. Chỉ có pháp luật mới nói ra được. Mình mắc mớ chi phải nôn nóng cho mệt.

+ Nhưng chú nghĩ con chú không có liên quan, dính dáng gì với vụ đó, chú có bực tức gì với người đưa thông tin đó không?  

- Bây giờ mình bực thì mình làm gì đây? Mình không có gì để nói người ta được, biết sao mà nói.

+ Theo ý chú là để cơ quan pháp luật người ta làm?

- Đúng vậy.

+ Bao nhiêu năm nay anh Thọ có liên lạc gì gia đình không?

- Tôi đuổi nó đi từ năm 1997, trước khi xảy ra vụ này (vụ bà Lê Thị Bông bị giết) hơn một năm. Đuổi lâu rồi. Vì nó cũng quậy phá dữ lắm, từ hồi nó mười mấy tuổi, theo bạn bè rủ rê đi đánh bi da, ăn cắp vặt, bắt gà người ta để nhậu nhẹt… Đám bạn nó có cả thằng Nguyễn Phúc Thành nữa. Thằng đó cũng quậy.

+ Anh Thọ sinh năm bao nhiêu ạ?

Hình như năm 1976, đúng, 76. Tôi đuổi nó đi, ở đây người ta biết cả. Lúc đó tôi cũng đã lớn tuổi rồi, mà tôi phải cầm cây đánh đuổi nó. Lúc đó tôi 57, 58 tuổi rồi, tôi sinh năm 1939. Tôi có 7 người con, Thọ là con áp út. Trừ nó quậy phá, những đứa khác đều làm ăn đàng hoàng. 

+ Chú có biết sau khi bị chú đuổi đi, anh Thọ ở đâu không?

- Hoàn toàn không biết.

+ Anh Thọ đi khỏi xã này trước hay sau vụ bà Bông bị giết, chú có biết không?

- Đi trước chứ. Xã cắt hộ khẩu nó mà.

+ Đó là đi khỏi nhà, còn đi khỏi xã lúc nào, đi đâu chú có biết không?

- Không biết.

+ Khi điều tra lại vụ án, cơ quan điều tra có đến gặp chú không?

- Có. Mới đây, cách đây mấy tháng, gặp ở ủy ban. Họ hỏi tôi như ông hỏi tôi bây giờ đấy. Tôi cũng trả lời như trả lời ông. Y vậy luôn.   

+ Chú biết điều tra viên tên là gì không ạ?

- Dũng thì phải, Dũng. Ông viết nhiều lắm, viết lung tung, tôi chả coi, ông viết gì cũng được. Lập biên bản bảo tôi ký rồi giữ biên bản, tôi không giữ. Tôi cũng không coi lại biên bản, vì tôi không mang kính, không đọc được. Ông cũng không đọc lại cho tôi. Không lẽ ông viết sai cho tôi? Nhưng tôi không bận tâm chuyện đó. Vì tôi có tội đâu mà sợ. Họ chỉ làm việc với tôi, không làm việc với vợ tôi, vì bả hơi bị lẫn.

+ Từ hồi đi khỏi nhà, anh Thọ có liên lạc với gia đình, hay chú có nghe tin gì về anh Thọ không?

- Không nghe gì hết. Vụ này đã mười mấy năm. Có thể có nhiều nghi vấn, nhưng mình không nói được. Có thể nó đi đào đãi vàng đâu đó, chết rồi hay sao, mình không biết được.

+ Tuy người con có sai quấy, nhưng tình máu mủ ruột thịt, chú cũng có thương nhớ chứ?

- Nếu có một đứa con mà nó hư, mình cũng đau khổ thiệt. Nhưng tôi đang sống với nhiều đứa, sáu bảy đứa an toàn cả, chí thú làm ăn cả, thành ra cũng được an ủi, không nặng nề lắm.  Chuyện con cái không ai muốn, lỡ nó có, thì phải chịu thôi.

+ Cháu có nghe nói công an đã tìm thấy anh Thọ?

-Tôi không biết. Nhưng nếu có thì là đưa về đối chất thôi chứ, đã có chứng cứ gì nó giết người đâu. Chắc gì nó đã nói có giết người. Nó nói không có thì cũng khó cứ bộ. Nhân chứng vật chứng đâu, tuy là báo chí ồn ào lên vậy, nhưng đâu phải dễ. Tôi cũng không có cấn cớ vì với Nguyễn Phúc Thành. Tôi chỉ mong cơ quan pháp luật làm sáng tỏ vụ việc. Chỉ mong thế thôi. Nếu lỡ nó có thì cũng phải chịu thôi, chứ biết làm sao bây giờ.

MỚI - NÓNG