Mùa tựu trường trùng với mùa mưa lũ, dốc núi đất đá sạt lở, đường trơn cạnh vực sâu, dòng suối xiết mạnh hung dữ... Đường đến trường của các giáo viên miền núi không chỉ gian truân vất vả mà còn hiểm nguy đến tính mạng.
“Mùa khai giảng vất vả nhất là đường đến trường. Mưa kéo theo đất lầy lội, sạt lở, lũ, nước dâng… Chúng tôi đi bộ đến từng bản vận động học sinh trong bản ra học. Đường đến bản sâu có khi đi bộ cả ngày, thậm chí 2-3 ngày đường hiểm trở mới tới nơi. Những thời điểm mưa lũ to, nguy cơ sạt lở đường rất cao và nhiều thầy cô băng qua sông suối hiểm nguy”, cô Thắng tâm sự.
Nữ giáo viên tiểu học kể, đợt lũ vừa rồi đồng nghiệp của chị là Lò Thị Hải (giáo viên trường Tá Bạ) lúc qua suối trượt chân bị trôi đi, may mà các đồng nghiệp nam đón đầu kéo lại. Hay như ở bản Suối Voi có 2 lớp học (cách trung tâm Can Hồ 3 tiếng đi bộ) thì mùa nào các giáo viên cũng phải đi xuồng qua sông Đà 30 phút mới tới trường.
Công tác 12 năm ở huyện Mường Tè, cô Đinh thị Thắng cho biết đường đến trường đã được các cấp quan tâm và thay đổi nhiều nhưng do đặc thù địa hình dốc núi sông suối và thời tiết (chỉ có hai mùa: mùa mưa và mùa khô) nên thầy cô và học sinh trong huyện rất vất vả trong việc di chuyển tới trường.
Không chỉ vượt suối mới hiểm nguy, những con đường trơn lầy bên cạnh dốc núi cũng thử thách sự can đảm của các thầy cô.
Thầy cô vác xe qua đường bùn lầy lội.
Những con đường “thót tim”.
Đi xe máy để tiết kiệm thời gian nhưng có lẽ với con đường thế này, các thầy cô sẽ mất sức hơn đi bộ nhiều lần.
Vách đá hiểm trở.
Những hình ảnh được cô Đinh Thị Thắng chia sẻ khiến người xem không khỏi xúc động, cảm phục ý chí và nghị lực của những người “gieo chữ” nơi rẻo cao của Tổ quốc.
Mùa tựu trường đến, các thầy cô giáo Trường Phổ thông dân tộc bán trú - THCS Nậm Ngà (xã Tà Tổng, huyện Mường Tè, tỉnh Lai Châu) phải đi qua đoạn ngã ba suối đã bị lũ cuốn mất cống, sạt lở để đến trường. Những hình ảnh dưới đây được cô giáo Đào Thị Phượng, giáo viên của Trường Phổ thông dân tộc bán trú - THCS Nậm Ngà (xã Tà Tổng, huyện Mường Tè, tỉnh Lai Châu) ghi lại.
Các thầy giáo dùng dây kéo và bánh xe lốp vượt suối dữ. (Ảnh cắt từ clip)
Cô giáo Đinh Thị Thắng tâm sự: “Tôi ra trường năm 2006, khi ấy trẻ khỏe - mới 21 tuổi. Học nghề giáo, quyết tâm mang cái chữ lên cho các em nên lên Lai Châu công tác. Lên tới nơi đến nơi mới biết vất vả mọi bề ngoài tưởng tượng”.
“Lý do gì khiến chị giữ được ngọn lửa với nghề mặc cho bao gian truân, hiểm nguy cả tính mạng mà có lẽ nếu không có những bức ảnh này, nhiều người khó hình dung nổi”, tôi hỏi.
“Ai cũng muốn đi xuống xuôi thì làm sao được, ai sẽ dạy cho các em nhỏ vùng cao?”, nữ giáo viên có 12 năm công tác tại Lai Châu đáp.
Một giáo viên vùng cao khác chia sẻ: “Đời giáo viên là thế, mong các em chân cứng đá mềm để hoàn thành nhiệm vụ, mong xã hội trân trọng nghề của chúng tôi. Tuy đồng lương ít ỏi nhưng các thầy cô vẫn bám trường bám lớp. Mong các cấp thẩm quyền có chế độ đãi ngộ với ngành”.