Có 308 kết quả :

Ngày không tên

Ngày không tên

TP - Đoàn Thị Phương Nhung có một giọng văn kể chuyện tỉ mỉ, nhiều chuyện như được nén lại trong một truyện ngắn. Nhiều người viết cũng kể - tả, nhưng Đoàn Thị Phương Nhung có một giọng lạ.
Liền chị quan họ Thúy Hường trong vai chị Ngữ

Chuyện 'Thương nhớ đồng quê' từ người trong cuộc

TP - Không nghi ngờ gì, “Thương nhớ đồng quê” là một trong những bộ phim quan trọng nhất của đạo diễn Đặng Nhật Minh – người vừa được vinh danh giải thưởng Bùi Xuân Phái vừa rồi. Bản thân nhà văn Nguyễn Huy Thiệp sinh thời cũng từng khẳng định, đây là bộ phim chuyển thể ông ưng nhất bởi nó làm ra được đúng cái “màu” thương nhớ buồn man mác.
Nhà thơ, nhà báo Trần Nguyễn Anh

Ngựa sông

TP - Truyện ngắn dưới đây có bóng dáng của một trường ca bằng văn xuôi. Thời gian, sự biến đổi của nhân sinh, làng quê, sự tha hương… 
Người chết cũ phải nhường chỗ cho người chết mới

Người chết cũ phải nhường chỗ cho người chết mới

TP - Một người đàn bà sống ở Praha có chồng chôn cất ở thành phố nhỏ vùng Bohême của Séc, thời ấy còn là Tiệp Khắc. Đã 10 năm góa phụ. Bà đã trả tiền 10 năm cho mảnh đất chồng nằm. Rồi một hôm bà sực nhớ mình đã quên gia hạn thuê miếng đất khi đã đến kỳ. 
Minh họa: Huỳnh Ty.

Thời gian của đàn bà

TP - 1 Tôi đến dự buổi sự kiện. Về kinh doanh. Có ca nhạc làm nóng mở đầu. Rồi giới thiệu quan khách. Rồi phát biểu nội dung chương trình. Các VIP chém gió. Ban tổ chức tặng hoa... Và cuối cùng là tiệc đứng. Một màn giao lưu kiểu Tây đang thịnh hành trong văn hóa giao tiếp nước ta.
Minh họa: Vũ Xuân Tiến.

Hành quyết

TP - Chị quyết định phá cái thai sáu tuần tuổi. Chỉ nghĩ đến việc đó thôi hẳn nhiều người đã cảm thấy rùng rợn chứ chưa nói chuyện phải chui vào cái phòng nhơ bẩn, đầy mùi sát trùng phía sau phòng khám phụ sản tư nhân.
Minh họa:Trương Phương Hoa.

Ngôi nhà của Mơ

TP - Truyện ngắn của Huệ Ninh thường đậm chất hoạt kê, ẩn phía sau là chất hài lấy từ đời sống thị thành. Một giấc mơ vườn cây giữa những con đường chật người. Một khao khát mùi cỏ cây giữa thế giới đang bị nhân tạo hóa. Tất cả dường như không chỉ là vô vọng mà đã biến thành một cảm thức tự giễu dưới mắt nữ nhà văn. Huệ Ninh vốn là một nhà biên kịch trẻ. Chị sống và làm việc tại Hà Nội.
Minh hoa: Trương Phương Hoa.

Quê mình mùa nước nổi

TP - Đêm qua tôi lại nằm mơ thấy cha. Trong giấc mơ, cha dắt tay tôi đi qua những mùa nước nổi. Hàng chục mùa mưa bão đã đi qua, kỉ niệm cứ thế mà đong đầy trong trái tim tôi theo năm tháng. Tháng bảy nước nhảy khỏi bờ, miền Tây quê tôi lại vào mùa nước nổi, con nước từ thượng nguồn sông Mê Kông ồ ạt đổ về mang theo bao nhiêu phù sa, bao nhiêu tôm cá, miền Tây thơ mộng hữu tình như một bức họa đồng quê.
Minh họa: Trương Phương Hoa.

Mỗi sáng một chuyến tàu

TP - Truyện ngắn dưới đây của Trần Nguyễn Anh có âm hưởng của một tiếng thở dài. Toàn bộ không gian và con người, đoàn tàu và bình nguyên đều chìm trong hoài niệm. Một chút lưỡng lự, một chút e dè, thế là cả một mối tình từ từ trôi vào dĩ vãng. Nhưng, có lẽ vì thế, tất cả dường như còn sống mãi với thời gian.L.A.H
Tranh: Nguyễn Văn Hổ.

Trường Sòn: Gã 'nghệ' thích mặc váy

TP - Ở Việt Nam mấy năm gần đây bỗng nổi lên một vài nhà thiết kế (nam) tên tuổi ưa mặc váy. Trường Sòn nhất định không thuộc kiểu đu theo “trend”, gã mặc váy từ lâu, đơn giản vì váy mang lại cho gã cảm giác tự do, thoải mái. Mà phải là váy chữ A do chính tay vợ gã may mới chịu.
Minh họa: Vũ Xuân Tiến.

Ông Cả Điền

TP - Đinh Ngọc Sơn là một cái tên lạ, rất lạ. Tất nhiên, vì đây là những tác phẩm văn chương đầu tiên của một họa sĩ trẻ. Sinh năm 1992 tại Yên Lập, Phú Thọ. Tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật Việt Nam năm 2016. Hiện là hoạ sĩ tự do sống tại Hà Nội. Nhưng ngoài lúc cầm cọ. Đinh Ngọc Sơn “cầm bút” viết văn. Văn của anh hoạt, có những quan sát suy ngẫm rất đời, rất nhân văn. Hai truyện dưới đây đều rất ngắn, nhưng những điều gợi ra về cuộc sống con người, về thời thế thì không mỏng chút nào.             L.A.H
Chị Trưởng Cảnh

Chị Trưởng Cảnh

TP - Chị Trưởng Cảnh là một người bà con với tôi. Gọi là chị là vì vai vế trong họ, chứ chị già. Già hơn cả bố mẹ tôi. Cái mặt đen xạm với đôi lông mày xệ xuống phía hai gò má cao gồ của chị. Cái mồm có một hình dạng để kết hợp vừa khéo với đôi lông mày xập xệ kia khiến chị lúc nào trông cũng như mếu máo chực muốn khóc. Ấy vậy mà cái mặt khắc khổ phơi nắng phơi sương ấy hôm nay lại sáng ngời lên lạ.
Minh họa: Trương Phương Hoa.

Phóng sinh

TP - Chị tung con bồ câu lên trời, đôi cánh nó chới với giữa bầu trời thênh thang. Con bồ câu bay đi không ngoái đầu lại.
Minh họa: Ðỗ Phấn.

'Của chó và người'

TP - Mic - chú chó bốn mắt của bố mẹ tôi vốn trầm lặng, xa cách chủ, không cho tắm hay vuốt ve, vẫy đuôi vừa phải khi được ăn. Rồi bố tôi mất. Mic từ chối đồ ăn, nằm bẹp cạnh bàn thờ ông cả ngày lẫn đêm, nước mắt lưng ròng. 
Có nỗi nhớ không mang tên

Có nỗi nhớ không mang tên

TP - Tháng ba là tháng đặc biệt ở Tây Nguyên, là tháng "mùa con ong đi lấy mật", được ví như người con gái chịu thương chịu khó của núi đồi. Quả có vậy, tháng ba tiết trời gắt gỏng, nắng cháy da người, những nương rẫy cà phê héo khô, cây cối đang cần từng giọt nước và giọt mồ hôi người đổ xuống cho đất thêm xanh.
Truyện ngắn: A Q tìm vợ

Truyện ngắn: A Q tìm vợ

TP - Kể từ hôm bị ni cô mắng “đồ tuyệt tự”, AQ cứ buồn mãi không thôi. Dân gian nói, có ba việc phạm tội bất hiếu, thì tuyệt tự là tội lớn nhất. Nghĩ rằng mình có thể còn có máu mủ ở nước ngoài, AQ bèn tra đại từ điển Các dòng họ thế giới, nhưng không tìm thấy họ Q. Sao có thể cam tâm chịu không có người nối dõi. Muốn có người nối dõi thì phải lấy vợ.
Truyện ngắn: Ông già tây bắc

Truyện ngắn: Ông già tây bắc

TP - Tôi có việc cùng đi với Binh về quê của cậu ta. Hai chúng tôi xuống tầu hoả ở ga Thiên Thuỷ, tỉnh Cam Túc rồi lên xe khách đi huyện Thanh Thuỷ. Từ bến xe về quê Binh còn những hơn hai mươi dặm đường đất. Đến nơi thì bụng đói cồn đói cào, nhưng ngó lên thì mặt trời đã đứng bóng, đành bấm bụng bảo nhau đi cho kịp độ đường.
Truyện ngắn: Lồng

Truyện ngắn: Lồng

TP - Dưng đưa tôi về quê, một nơi rất đặc biệt -  nàng bảo vậy - anh sẽ không thể tưởng tượng được. Nơi đó sẽ thay đổi anh, hoặc sẽ thay đổi cả chúng ta - Nàng bí hiểm nói.