Những lá thư vô giá!

Những lá thư vô giá!
TP - Tôi không rõ chuyện tình yêu của tôi có phải “thông thái” hay không? Nhưng nhờ có tình yêu mà tôi đã có những thay đổi tích cực.

Tôi và Chi là bạn từ nhỏ. Chúng tôi học chung lớp  từ thời tiểu học cho đến THPT. Rồi tình yêu đến với chúng tôi như là điều cần phải đến.

Bản tính kiêu căng, tôi tự nhủ đó chỉ như là chuyện tình thoảng qua như cơn gió đầu mùa. Nhưng Chi thì ngược lại. Chi giúp tôi rất nhiều trong học tập và cuộc sống.

Cả hai tự hứa với nhau sẽ cùng thi đỗ đại học. Kỳ thi năm ấy tôi trở thành người thất hứa, còn Chi thi đỗ Đại học Sư phạm I. Xấu hổ với Chi và với chính mình, tôi tìm cách lẩn tránh Chi dù rằng trong thâm tâm tôi rất muốn gặp Chi để nói lời chúc mừng.

Ngày nhập trường, Chi gửi tặng tôi một cây bút và cuốn sổ nhỏ. Tôi hiểu điều Chi muốn nói, Chi muốn tôi tiếp tục thi đại học. Chi đi rồi tôi thấy hụt hẫng như vừa mất đi một người bạn. Chán nản, tôi bỏ bê học tập ôn luyện. Trong những ngày đó Chi vẫn đều đặn gửi thư về động viên tôi cố gắng ôn luyện sang năm thi tiếp. Nghĩ rằng đó là sự thương hại, tôi không hồi âm lại cho Chi.

Tôi quyết định nhập ngũ. Tôi lại nhận được thư của Chi khi ở môi trường mới. Lá thư ngắn nhưng ấm áp như lời Chi thủ thỉ hôm nào: “Chi biết Chiến muốn lẩn trốn mình. Đừng khờ dại như vậy nữa nhé. Chiến vào đó là đúng lắm. Hãy trở thành người lính tốt nhé. Làm trọn nghĩa vụ của một công dân. Rồi sau đó phải làm trọn nghĩa vụ của Chiến. Sẽ có ngày Chi được đón Chiến ở cổng trường đại học”.

Cầm bức thư trên tay, tôi biết Chi vẫn luôn hướng về tôi. Mừng vui và hạnh phúc, tôi luôn cố gắng phấn đấu và rèn luyện. Tôi muốn trở thành người lính như Chi mong đợi. Những lá thư Chi gửi cho tôi ngày một nhiều hơn. Và mỗi lần nhận thư Chi là mỗi lần hạnh phúc tràn trề với tôi. Trong thư Chi vẫn luôn nhắc lại mong ước mà ngày nào hai đứa tự hứa với nhau.

Hai năm nghĩa vụ nhanh chóng qua mau. Chi viết thư giục tôi thi lại… Sau 2 năm rời sách vở, kiến thức đã rơi vãi ít nhiều, dù có ôn lại nhưng tôi lo sợ mình không làm được như những gì Chi mong đợi. Đúng lúc đó, Chi về bên tôi động viên và giúp tôi. Kỳ thi đại học rồi cũng qua và tôi đã hoàn thành những gì Chi mong đợi.

Bây giờ tôi đã là sinh viên năm cuối, Chi đã ra trường và đi làm. Dù hai công việc, hai môi trường khác nhau nhưng tôi và Chi vẫn luôn có nhau. Chi vẫn luôn bên tôi và động viên tôi học tập. Tôi biết để có ngày hôm nay của tôi, Chi đã góp phần không nhỏ vào thành công ấy. Với tôi, Chi không chỉ là người bạn bình thường. Ngoài tình yêu dành cho Chi tôi còn có cả sự cảm phục.

MỚI - NÓNG