Yêu đơn phương thầy giáo

Yêu đơn phương thầy giáo
Tôi không biết mình đã yêu người đó từ bao giờ, hình bóng thầy luôn khắc ghi trong tim tôi, đi đâu làm gì tôi cũng nhớ đến thầy. Những khi cô đơn hay vui nhất tôi đều muốn chia sẻ cùng thầy.

> Học sinh 13 tuổi tỏ tình, thày giáo sốc
> Nữ sinh lừa tình thầy giáo, đem tiền... bao trai

Tôi năm nay 21 tuổi, đang là sinh viên. Tôi là một người con gái có tính tình khá nhút nhát, trẻ con, vụng về, trầm tĩnh và ít nói, trong suy nghĩ của mọi người tôi là người rất hiền. Nhưng thật sự tôi là một người đa tính cách. Tính tình thay đổi liên tục, lúc vui vẻ hồn nhiên, lúc sống nội tâm và khép kín, đến bản thân tôi còn không hiểu được chính mình. Đặc biệt tôi là người rất cố chấp trong tình yêu. Khi yêu ai, quan tâm ai tôi rất hết lòng, mặc dù người ta vô tâm và lạnh lùng. Tôi luôn yêu bằng cả trái tim, cũng chính vì điều đó mà giờ tôi phải đau khổ, dày vò như thế này vì tình yêu.

Tôi không biết mình đã yêu người đó từ bao giờ, hình bóng người luôn khắc ghi trong tim tôi, đi đâu làm gì tôi cũng nhớ đến thầy. Những khi cô đơn hay khi vui nhất tôi đều muốn chia sẻ cùng thầy. Người đó là thầy của tôi, một tình yêu mà tôi chỉ có thể âm thầm chôn giấu. Tôi biết thầy khi học một môn đại cương, ban đầu trong mắt tôi thầy cũng bình thường như bao nhiêu người khác. Thầy có vẻ bề ngoài dễ nhìn, nụ cười dễ thương và nói chuyện có duyên nhưng những điều đó tôi mới cảm nhận được khi biết mình thích thầy. Khi thích một người thì những điều bình thường nhất cũng trở nên đẹp.

Thời gian được học với thầy không nhiều nhưng để lại cho tôi niềm vui và cả sự tiếc nuối vì tôi đã học không tốt lắm môn thầy dạy. Cũng chính vì vậy, hiểu được tâm trạng của thầy khi lớp tôi kiểm tra điểm rất thấp, tôi đã cố gắng hơn. Từ lúc hiểu được tấm lòng thầy dành cho lớp, tôi đã quý mến thầy.

Ban đầu nhờ một tin nhắn xin lỗi mà tôi đã can đảm hơn khi tiếp tục nói chuyện với thầy. Tôi và thầy trao đổi với nhau qua mail từ những gì đơn giản nhất, tôi thường gửi những lời chúc, tâm sự những chuyện không vui với thầy, hay hỏi thăm về gia đình, cuộc sống của thầy và thầy cũng vui vẻ trả lời.

Tôi và thầy nói chuyện với nhau được gần 2 năm, cũng có những buổi gặp mặt nói chuyện, trao đổi qua điện thoại, đó chỉ là tình cảm thầy trò thôi. Khoảng thời gian đầu tôi chỉ cảm thấy quý vì thầy rất tốt, nhưng từ từ tôi nhận ra mình thương thầy rất nhiều, không biết từ khi nào. Tôi luôn cảm thấy nhớ thầy, mỗi khi buồn người tôi nghĩ đến đầu tiên là thầy. Tôi luôn muốn biết được thông tin về thầy, thầy đang làm gì, có khỏe không. Bởi tôi và thầy rất hiếm hoi gặp nhau, tại thầy phải đi dạy suốt, nhắn tin, gửi mail mà còn không có thời gian trả lời.

Mỗi khi nhớ đến thầy tôi chỉ biết nhắn một tin "Chúc thầy ngày mới vui vẻ và thật nhiều sức khỏe”, chỉ đơn giản như vậy cũng làm tôi vui. Nhưng tôi đã thể hiện tình cảm quan tâm của mình quá nhiều để đến nỗi tôi biết thầy cảm nhận được tình cảm của tôi. Qua những dòng mail thầy hiểu hết, nhưng cố tình lẩn tránh tôi, thầy ít trả lời tin nhắn và mail cho tôi hơn. Càng ngày càng thưa dần, có khi không trả lời.

Thầy từng khuyên tôi cố gắng học tập, lo cho tương lai, đừng nghĩ lung tung. Nhưng làm sao đây khi tim tôi đã khắc ghi hình bóng của thầy, muốn quên thì lại càng thấy nhớ hơn. Đã bao lần tôi cố quên thầy, không nhắn tin gửi mail nhưng tôi chỉ làm được một thời gian ngắn thôi rồi đâu lại vào đấy. Tôi bây giờ giống như con thiêu thân lao vào bóng đêm, biết phía trước là con đường chết mà vẫn cứ lao vào.

Bắt đầu từ ngày hôm nay tôi sẽ cố gắng tập quên vì tôi hiểu ra rằng tình yêu không phải chỉ biết làm theo con tim, bất chấp tất cả mọi thứ để dành lấy nó trong khi nó không thuộc về mình. Tôi sẽ lặng lẽ ra đi và mạng theo tình yêu đó chôn vào trái tim. Tôi ra đi không phải vì lãng quên mà đang yêu theo cách của tôi "lặng lẽ yêu anh, người thầy của em”.

Tôi biết điều đó là ngu ngốc, nhưng tôi biết không thể quên, nếu không quên được thì tôi sẽ yêu lặng lẽ dù biết thầy không hề biết tình cảm này đang tồn tại. Hôm qua tôi hẹn gặp thầy có lẽ là lần cuối để tôi mạnh mẽ kết thúc tất cả mọi thứ. Tôi muốn để lại một chút kỷ niệm nào đó giữa tôi và thầy.

Hôm qua những tưởng sẽ không được gặp nhưng cuối cùng tôi cũng được, tôi đã suýt khóc. Chỉ có thời gian 40 phút thôi nhưng niềm vui trong tôi rất nhiều. Tôi và thầy nói chuyện với nhau rất cởi mở, không dè dặt như mấy lần trước, tôi thấy thầy cười nhiều hơn và tôi cũng thế.

Tôi được tặng thầy những món quà đã chuẩn bị, tôi rất vui vì tặng được hết và đúng sở thích của thầy. Hôm qua là một ngày ý nghĩa nhất trong cuộc đời tôi. Tôi đã đạt được những gì mình mong đợi, ra đi trong niềm vui chứ không phải là sự tiếc nuối. Trước khi, rời xa thầy, em xin chúc thầy: "Mãi mãi hạnh phúc và vui vẻ, thật nhiều sức khỏe, công việc ngày càng thuận lợi và thành công".

Theo VnExpress

Theo Đăng lại
MỚI - NÓNG
Nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Gia Lai Phùng Ngọc Mỹ bị kỷ luật cảnh cáo
Nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Gia Lai Phùng Ngọc Mỹ bị kỷ luật cảnh cáo
TPO - Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, Ban Thường vụ Tỉnh ủy Gia Lai biểu quyết, thi hành kỷ luật bằng hình thức cảnh cáo đối với ông Phùng Ngọc Mỹ (nguyên Tỉnh ủy viên, nguyên Ủy viên Ban cán sự đảng, nguyên Phó Chủ tịch UBND tỉnh) và ông Mai Xuân Hải (nguyên Tỉnh ủy viên, nguyên Giám đốc Sở Y tế, nguyên Giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh).