Lừa đảo được quan tòa ủng hộ

Lừa đảo được quan tòa ủng hộ
TP - Hai vụ sau đây là điển hình của hai dạng lừa đảo kinh tế hiện nay. Nhưng Tòa án cấp huyện xử sơ thẩm đã tuyên ủng hộ hành vi lừa đảo đang gây nhiều bức xúc trong dư luận địa phương.

Gặp PV Tiền phong bà Châu Kim Huệ ngụ số 133/15, khu vực Bình Lập, phường Phước Thới (Ô Môn, Cần Thơ), lại khóc: Là Việt kiều mới hồi hương, ở tuổi 79 có nguy cơ mất hết tài sản.

Nguyên do con cái đều ở nước ngoài, bà cho cháu ruột Châu Minh Thanh và vợ Nguyễn Thị Thu Vân mượn một góc đất mở cơ sở kinh doanh vật liệu xây dựng, đồng thời thành lập DNTN Châu Phát do bà làm chủ.

Liên tục 3 ngày của tháng 4/2003, bà Vân viết giấy tay và ký với ông Nguyễn Văn Ngọc, nhân viên Xí nghiệp Kinh doanh Kim khí số 5 (XN số 5) thuộc Cty Cổ phần Kim khí TP Hồ Chí Minh, 3 tờ “Biên bản giao nhận”.

Trong đó ghi bà Vân nhận của ông Ngọc 236.253,6 kg sắt trị giá 1.228.518.720 đồng. Bà Vân lấy dấu DNTN Châu Phát đóng rồi bỏ trốn và ông Ngọc kiện đòi DNTN Châu Phát trả nợ(?).

Tại bút lục số 29 trong hồ sơ của tòa án, ông Ngọc khẳng định: Ông lấy sắt của XN số 5 đem đi bán. Nhưng xác nhận ngày 7/12/2006 của GĐ XN số 5 là ông Phạm Thanh Mẫn và Công văn số 22 ngày 8/1/2007 của TGĐ Cty Cổ phần Kim khí TP Hồ Chí Minh là ông Nguyễn Minh Xuân lại cho biết: Hồ sơ lưu trữ năm 2003 không có vụ bán hàng này và ông Ngọc không có công nợ với XN số 5.

Chồng của bà Vân là ông Thanh khai trong bút lục số 27: Có thấy ông Ngọc đến nhà nhưng không biết làm gì. Không có bất kỳ giấy tờ nào khác (hợp đồng kinh tế, hóa đơn xuất hàng, vận chuyển…) về vụ mua bán lớn này. Rõ ràng đây là vụ mua bán khống.

Nhưng dù mua bán thật thì luật pháp hiện hành của nước ta bảo vệ tài sản của bà Huệ trong những trường hợp như thế này. Khoản 1, Điều 101 Luật Doanh nghiệp viết: “Chủ doanh nghiệp có thể trực tiếp hoặc thuê người khác quản lý, điều hành hoạt động kinh doanh. Trường hợp thuê người khác làm giám đốc thì chủ doanh nghiệp phải khai báo với cơ quan đăng ký kinh doanh”.

Lừa đảo được quan tòa ủng hộ ảnh 1
Nhắc đến bản án sơ thẩm là bà Huệ lại khóc.

Bà Huệ không thuê mướn Vân nên việc đóng dấu như thế không thể ràng buộc trách nhiệm của bà Huệ. Bà Huệ cũng không biết vụ mua bán trên.

TAND quận Ô Môn trong phiên xử sơ thẩm ngày 11 và 13/12/2006 luận rằng: “Nhà riêng của bà Huệ cũng là trụ sở chính của DNTN Châu Phát, là nơi diễn ra việc kinh doanh hàng ngày của DN, nên việc bà Huệ cho rằng không biết công việc kinh doanh của DNTN Châu Phát là không có căn cứ”, và phán quyết bà Huệ phải trả cho ông Ngọc 1.558.420.856 đồng (vốn và lãi). Phán quyết theo suy luận chung chung, không theo chứng cứ cụ thể nên vô tình hay cố ý đã tiếp tay cho hành vi lừa đảo.

Anh giả mạo chữ ký để chiếm đất của em

Ông Đào Ngọc Điền và Nguyễn Văn Đoàn là anh em ruột (ông Đoàn cải họ). Ông Điền sống tại xã Thạnh Hòa (huyện Phụng Hiệp), ông Đoàn sống ở thị trấn Long Mỹ (huyện Long Mỹ) cách nhau khoảng 40km, cùng tỉnh Hậu Giang. Ông Điền có 3.953 m2 đất đã được cấp “sổ đỏ” tại nơi ông Đoàn sinh sống.

Thế rồi ông Đoàn lợi dụng lúc ông Điền gửi hồ sơ nhờ chuyển đất lên thổ cư đã giả mạo chữ ký của em ruột làm hợp đồng chuyển đám đất sang… tên mình(!). “Hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất” giữa 2 anh em này được Tổ chức Giám định Khoa học hình sự Công an tỉnh Hậu giang kết luận bằng “Bản kết luận giám định” số 63 ngày 13/4/2006: Chữ ký của ông Điền trong bản hợp đồng là giả.

Ông Điền phát hiện khi đám đất được ông Đoàn đem bán cho ông Trần Văn Minh giá 215 triệu đồng nhưng mới đặt tiền cọc. Cả anh em dòng họ phản đối việc làm gian dối của ông Đoàn, yêu cầu dừng cuộc mua bán, song ông Minh là người có quyền thế nên lướt tới.

Ông Điền nhờ Đài PT-TH Hậu Giang phản ánh, Đài này cử 2 phóng viên xuống hiện trường đã bị ông Minh xúi con cái cầm ghế đánh vào ngày 11/12/2005 (vụ việc được xử phạt hành chính và họp dân công khai ngày 20/1/2006).

Ông Điền kiện ra tòa, ngày 9/1/2007 TAND huyện Long Mỹ xử sơ thẩm: Bác khiếu nại của ông Điền, buộc ông Điền đóng án phí hơn 10 triệu đồng.

Bản án sơ thẩm số 06 ngày 9/1/2007 viết: “Nếu như anh Đoàn có giả mạo chữ ký thì cũng được sự đồng ý của anh Điền”(?). Tòa suy luận không chứng cứ thật hài hước! Viện KSND Long Mỹ liền có kháng nghị số 03 ngày 26/1/2007 về bản án này, phát hiện “Biên bản nghị án vào lúc 9 giờ 30 phút ngày 9/1/2007 có ghi “Hội đồng xét xử thống nhất 2/3” nhưng chỉ ghi 2 ý kiến của 2 hội thẩm không thống nhất, còn thẩm phán chủ tọa phiên tòa không có ý kiến”. Kháng nghị cho rằng bản án đã “vi phạm thủ tục tố tụng nghiêm trọng”.

MỚI - NÓNG