Mỹ nhân máu lạnh

Mỹ nhân máu lạnh
Những mỹ nhân với giá trị tạo bằng bạo lực hoặc mưu kế thâm độc trở thành những câu chuyện truyền kỳ trong giới giang hồ.

Mỹ nhân máu lạnh

Những mỹ nhân với giá trị tạo bằng bạo lực hoặc mưu kế thâm độc trở thành những câu chuyện truyền kỳ trong giới giang hồ.

Trang - mỹ nhân máu lạnh
Trang - mỹ nhân máu lạnh.

Từ những năm 70 thế kỷ trước, Trang - với nhan sắc làm đổ gục tay giang hồ số 1 Sài Gòn là Vũ Đình Khánh - tức Sơn Đảo, và đốn gục luôn ông trùm mới phất trong thế giới buôn bán xì-ke là "Y cà lết" - tức Phạm Bá Y, chắc hẳn là đẹp lắm. Khi Sơn Đảo và "Y cà lết" cùng theo đuổi một mục tiêu, một cuộc chạm trán ắt có đã xảy ra vào ngày Tết. Đến nhà Trang trước từ sáng sớm, "Y cà lết" tíu tít quanh mỹ nhân.

Sơn Đảo đến sau như Thủy Tinh, hết sức cay cú. "Y cà lết" chìa tay ra cho tình địch. Thay vì bắt tay, Sơn Đảo tát luôn vào mặt Y cà lết" kèm theo câu gằn: "Mày là cái thá gì mà đòi bắt tay tao…". Ôm hận quay về, Y lên kế hoach hạ sát Sơn Đảo. Bàn bạc với em ruột là Phạm Văn Xã tức Xã Xệ, "Y cà lết" cho người theo dõi Sơn Đảo ngày đêm để tìm cơ hội. Không hề biết mối nguy hiểm chết người đang đeo bám sau lưng, Sơn vẫn lao vào các cuộc ăn chơi.

Một tối, Sơn đi cùng Ba Gà, một trùm cờ bạc khu Cầu Sạn trên chiếc Yamaha 125 mới cáu cạnh. Khi bước ra từ vũ trường, Sơn phát hiện 2 bánh xe bị xì. Không hề cảnh giác, Sơn dắt xe băng qua đường tìm chỗ vá vỏ. Sơn không hề kiểm tra để biết rằng, nắp chụp bugi xe cũng bị nhét giấy.

"Y cà lết" bám theo trên chiếc Honda 67 xoáy "cẩu xập" tăng ga vút lên. Xã Xệ nhảy xuống đường hoàng rút khẩu Colt 45 ra nhắm vào ngực Sơn bóp cò! Trúng đạn nhưng Sơn vẫn phóng tới phía Xã Xệ. Viên thứ 2 găm vào cổ gây đứt động mạch cảnh. Sơn quỵ xuống. Ba Gà gọi taxi chở Sơn đến Bệnh viện Quân y dù và Sơn chết lúc 2 giờ sáng.

"Y cà lết" và Xã Xệ trốn luôn lên Đà Lạt, tránh khỏi sự lùng sục của cánh du đãng khoác áo lính dù vốn xem Sơn Đảo như đại ca. Cho đến tận ngày giải phóng, phe Sơn Đảo vẫn không thể trả được mối thù. Phạm Bá Y và Xã Xệ ngựa quen đường cũ, bèn vác súng đi ăn cướp. Mọi chuyện êm xuôi cho đến khi vợ Xã Xệ mang chiếc máy ảnh có một không hai hiệu Leika đi bán với giá 3.000 USD. Công an tóm gọn cả 2 anh em và cả Y lẫn Xã đều đền tội nơi pháp trường.

Người đàn bà thứ hai làm cả 2 tay giang hồ dữ dằn nhất Sài Gòn (trước 1975) mất mạng trong cùng một ngày là Lệ Thanh. Là gái snack bar, Lệ Thanh vốn tham lam vô độ như cái thế giới mà cô sống khi đó.

Khi quân dù được phân công luân phiên về đóng ở vườn Tao Đàn và dinh Độc Lập để chống đảo chánh, băng sĩ quan lực lượng dù bắt đầu bung ra hoạt động tại Sài Gòn. Đứng đầu là trung úy Hợi, kế tới là Kha, thiếu úy Thanh, Hồ Tường, Ngọc Tường… Mục tiêu béo bở nhất Sài Gòn chính là khu vực Tự do (Đồng Khởi bây giờ) với hàng loạt snackbar, vũ trường, restaurant… gần như chỉ dành riêng cho quân Mỹ và quân các nước Đồng minh.

Ngặt một nỗi, khu vực này nằm trong tay của lực lượng người nhái thuộc hải quân. Nhờ là cận vệ cho Nguyễn Cao Kỳ, Châu Nhị được xem là thủ lãnh của nhóm người nhái gồm: Trọng Tấn, Tầm, Tòng bác sĩ, Vincent… Cuộc đàm phán nhanh chóng kết thúc với việc phân chia quyền lợi vui vẻ cả hai bên.

Tuy nhiên Lệ Thanh, vốn xuất thân ngay vùng tranh chấp mờ mắt vì quyền lợi đã thỏ thẻ với Hợi "điên" (kẻ đang sống già nhân ngãi-non vợ chồng với thị): "Băng người nhái đang ngán cánh lính dù của anh, tội gì phải chia chác… Trải đệm (từ lóng, có nghĩa là thanh toán, xử lý) toàn bộ người nhái, thâu tóm luôn cho rồi!". Hợi nghe lời nhân tình bèn tổ chức một cuộc gặp với Châu Nhị. Trước giờ hẹn, Hợi, Kha, Thanh… ập vào, xả sạch đạn của 3 khẩu súng CAR 15 lên người Châu Nhị.

Sau khi hạ thủ, Hợi chạy ra cửa tẩu thoát. Không hổ danh lực lượng tinh nhuệ binh chủng người nhái, Trọng Tấn chụp súng ruleau bên cạnh nã luôn 4 phát vào gáy Hợi "điên", vì biết chắc Hợi luôn mặc áo giáp chống đạn. Chỉ trong một ngày, hai cọp dữ mất mạng vì lời nói của một mụ đàn bà!

Cũng thời kỳ đó, tại Sài Gòn rộ lên những băng nhóm nữ quái hoạt động dữ dội không thua gì cánh đàn ông. Đứng đầu là băng Lamour với thủ lĩnh là Nguyệt Lamour. Những mỹ nhân xinh đẹp dưới trướng có thể nhắc đến Nga Sou.

Vốn là một cô gái dân chơi theo cách yêu cuồng sống vội của phong trào hippy, Nga nhanh chóng hòa vào thế giới thượng lưu và chơi khá thân với Cao Văn Dũng, con trai đại tướng Cao Văn Viên. Là công tử thuộc dạng nhất nhì miền Nam, các thể loại giang hồ làm sao dám động đến Nga, cục cưng của Dũng.

Nga đẹp và sống xả láng nên nổi danh trong giới quý tộc Sài Gòn. Với phong cách bạt mạng ấy, cộng thêm nhan sắc rực rỡ của các thành viên, chỉ trong một thời gian ngắn, băng Lamour nổi như cồn. Những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng mặc cho lệnh giới nghiêm và các cuộc thanh toán như phim găng tơ Mỹ đã làm các băng cạnh tranh phải rụt rè khi nghĩ đến chuyện va chạm với băng Lamour.

Thế nhưng ngoài Nga Sou và chục cô có nhan sắc khác, những "mỹ nhân ma chê quỷ hờn" cũng nhào vào "tìm nơi giải trí và tá túc". Nổi bật trong băng Lamour theo kiểu "có nhan sắc của một gã đàn ông xấu trai" có thể kể đến Sương Lamour. Theo đóm ăn tàn một thời gian và được "quý tử Dũng" bảo kê khỏi bị pháp luật sờ gáy, Sương trở về với bảng thành tích dày cộp những vụ đâm chém. Lấy chồng để an phận nữ nhi thường tình? Không! Sương lấy một gã giang hồ khác cũng thuộc diện số má là Đức năm nghệ và từng một thời tung hoành cùng với Minh Samasa ở Vũng tàu.

Trở lại chuyện Nga Sou, mỹ nhân số một của băng Lamour, sau khi kết hợp được với 2 mỹ nhân "mặt gạch" khác là Tâm và Sương (một người khác) đã thống trị toàn bộ giang hồ nữ quái. Do có nhan sắc và cũng sẵn sàng nói chuyện với những kẻ không ưa bằng dao lê, Sương khét tiếng thời bấy giờ mà ngay cả những "nam tử Hán" cũng e ngại khi phải đối đầu!

Đến tận ngày cuối cùng của chế độ cũ, Nga Sou và 2 bóng hồng sát thủ vẫn tiếp tục tổ chức những vụ cướp tiền vàng của hàng loạt người di tản để thỏa mãn cơn nghiện ma túy trót dính vào từ thời còn xuân sắc. Sau ngày giải phóng, băng Lamour tất nhiên tan rã, kẻ vào tù người đi kinh tế mới. Bây giờ, để gặp lại Nga Sou chỉ cần đến gần góc đường Trần Quang Khải - Hai Bà Trưng, quận 1, sẽ nhìn thấy một phụ nữ gầy gò lui cui sắp xếp từng bao thuốc lá vào tủ cho con gái ngồi bán. Chẳng ai ngờ đó lại là một mỹ nhân một thời làm điên đảo giới "giang hồ khoác áo lính" của miền Nam…

Đã kể đến những mỹ nhân giang hồ, không thể không kể đến hàng loạt nữ quái khác, tuy không phải là "nhất tiếu khuynh nhân" nhưng hễ nhắc đến tên thì không ai trong giới giang hồ miền Nam không biết. Đó là chị Ba Jacqueline.

Chị Ba là một người mà khi thoạt nhìn chẳng ai phán đúng về giới tính và hết sức trung thành với chiếc xe Goebel lúc nào cũng tinh tươm cáu cạnh. Khá giỏi võ và xuất thân từ môi trường snackbar nên Ba Jacqueline hết sức “gấu”. Nhậu nhẹt, hút thuốc, đánh nhau và sẵn sàng đi cướp nếu có ai đó đề nghị, Ba Jacqueline là người phụ nữ đầu tiên được giang hồ Sài Gòn thuở ấy xem như đàn ông!

Nhưng có một phụ nữ khác, Ba Jacqueline tự xem như "dưới màu": Hai Ba Vạn. Trong một gia đình có đâm chém trừ cơm, Hai Ba Vạn không đi lăng quăng nhậu nhẹt quậy phá mà chủ yếu chỉ "động dao động thớt" khi biết chắc có tiền. Chính vì vậy, từ Hai Ba Vạn, Sáu Ba Vạn đến đám con cháu lóc nhóc mãi sau này, đều chọn nghề "đâm thuê, chém mướn" đặc biệt là… đi đánh ghen giùm với giá cả phải chăng!

Một nhân vật khác hết sức đặc biệt mà các tướng tá quân đội Sài Gòn cũ hay đem ra làm câu chuyện trêu chọc lẫn nhau: bà Năm Tốt!

Vốn là chủ một động mại dâm "deluxe" của Sài Gòn chuyên phục vụ theo đơn đặt hàng của các tướng lãnh miền Nam, bà Năm Tốt nổi tiếng hơn cả hoa hậu khi ấy. Dưới tay có hàng trăm cô gái xinh đẹp và nhìn vẻ ngoài hết sức sang trọng, quý phái, bà Năm Tốt đã trở thành "nhân vật không thể thiếu" của giới thượng lưu Sài Gòn.

Nhưng nếu chỉ có vậy thì cụm từ "Bà Năm Tốt" làm sao có thể trở thành một phương ngữ của giới chóp bu Sài Gòn? Tất cả phát xuất từ viên tướng tư lệnh đội quân dù khét tiếng Dư Quốc Đống! Không phải truyền thuyết mà là sự thật, tướng Đống có một "kích thước quá khổ". Để có thể giải tỏa cho mình, với kích thước ngoại cỡ đó, Đống phải xuất ngoại thường xuyên định kỳ. Hiểu rõ điều đó và để nắm lấy viên tướng hung hãn chỉ huy lực lượng đặc biệt tinh nhuệ này, Nguyễn Văn Thiệu tự trích quỹ đen ra đài thọ cho Đống đi Âu châu định kỳ.

Một lần nọ, lên Đà Lạt chơi với các bạn cũng đang là tướng tá, Đống được giới thiệu với bà Năm Tốt, đang chuẩn bị mở thêm "chi nhánh" trên vùng Tuyên Đức. Điều bất ngờ xảy ra: Đống chết mê chết mệt bà Năm Tốt. Từ đó, những chuyến du lịch ngắn ngày đi Âu châu của Đống không còn cần thiết cho đến tận ngày giải phóng. Bà Năm Tốt nổi tiếng là vì vậy!?

Sau giải phóng, giang hồ miền Nam im hơi lặng tiếng. Đến thập niên 80-90, một số nữ quái ngóc đầu dậy. Những năm tháng ấy, giang hồ nữ "rớt" vào trại tạm giam Công an quận 1, được biết tới bằng cụm từ trại Mạc (đường Mạc Đĩnh Chi), không ai không biết Thu chuột và Hồng nẫu.

Thu chuột rất đẹp và trước khi chuyển vùng hoạt động qua nhà ga Sài Gòn (Công viên 23-9 bây giờ), Thu đã có hàng trăm (không ngoa) cuộc tình với giang hồ các loại, các kiểu, các đẳng cấp. Đổ vỡ hàng… trăm lần, Thu bèn xăm một bầy chuột từ gót chân lên đến tận trên bắp vế và thế là thành biệt danh. Thu vẫn đẹp, dù bắt đầu bước qua độ tuổi "nghe những tàn phai".

Chính vì vậy vẫn hàng tá giang hồ số má cộm cán vây quanh ra sức và đổ máu giúp thị làm ăn. Thu sống bằng một nghề mà bây giờ đã mất tích: cho thuê quần áo, phấn son, giày dép… mà khách hàng là các cô gái bán hoa quanh vùng nhà ga Sài Gòn, công viên Quách Thị Trang, bến xe bus Hàm Nghi.

Thu chuột đẹp nhưng cánh đàn ông vẫn e dè khi tiếp xúc. Nghe đâu cô ta thỉnh thoảng lên cơn rút dao múa lung tung trước khi tự rạch vào tay một phát. Hồng nẫu điềm đạm hơn, nên dù không đẹp bằng nhưng nhân tình luôn là những tên máu mặt nhất nhì vùng chợ Sài Gòn và Tân Cảng. Cả hai, Hồng nẫu và Thu chuột khét tiếng ở trại Mạc chỉ vì sự tàn ác với các bạn nữ đồng cảnh ngộ. Cả hai đều sáng tạo ra những cách tra tấn, đánh đập và khủng bố tinh thần xuất sắc đến độ, những cô gái lỡ dại "rớt" vào trại Mạc, cho vàng cũng không dám để bị sa vào đó lần thứ 2.

Những phương pháp, không tiện kể ra, nhưng là bài bản được nhân rộng từ trại Mạc lên trại tạm giam Chí Hòa và hàng loạt trại giam khác! Bây giờ, nạn đại bàng đã bị tiêu diệt hẳn ở các trường trại, nhưng ký ức về những trận đòn thù mà Thu chuột, Hồng nẫu sáng tạo ra vẫn là một ám ảnh kinh hoàng cho bất kỳ nữ phạm nhân nào của Sài Gòn thuở ấy!

Theo Cảnh sát toàn cầu

Theo Tổng hợp
MỚI - NÓNG