Tòa dùng dằng, em phang gãy tay anh

Tòa dùng dằng, em phang gãy tay anh
TP - Ông Văn có lô thổ cư được huyện cấp bìa đỏ 18 năm nay. Khi dựng lại căn nhà cũ bị nghiêng trên phần đất của mình, ông Văn bị chính em trai mình vác gậy phang gãy tay.

Chuyện cốt nhục tương tàn này lẽ ra có thể ngăn ngừa từ trước nếu tòa huyện sớm phân xử công minh.

Tòa dùng dằng, em phang gãy tay anh ảnh 1
Ông Văn bên nền nhà mới đổ đất

Năm 1985 gia đình ông Nguyễn Văn từ Bình Định lên thôn Hợp Thành (xã Cư Huê, huyện Ea Kar, tỉnh Đăk Lăk) lập nghiệp và khai hoang đất để ở.

Năm 1991, lô đất trên được UBND huyện Ea Kar cấp bìa đỏ số A 088530, diện tích 1.700 m2. Thời điểm UBND xã giao bìa đỏ cho dân cũng là lúc vợ chồng ông Văn về thăm quê, em trai ông tên Nguyễn Văn Chương nhận bìa và thủ luôn, không chịu trả.  

Từ đó tới nay, giữa ông Văn và ông Chương liên tục xảy ra xô xát mà thế thượng phong bao giờ cũng thuộc về người em trai trẻ tuổi, to khỏe hơn so với ông anh ốm yếu.

Theo trình báo của ông Văn, ông Chương không chỉ chiếm đoạt bìa đỏ mà còn sử dụng trái phép tới 1.340m2  trên tổng diện tích được cấp của ông Văn và nhiều lần không ngần ngại dùng luật rừng để xử vợ chồng anh trai.

Trước sự hung hãn quá trớn của đứa em, ông Văn không còn cách nào khác đành cầu cứu chính quyền.

Ngày 21/4/2006 ông Văn có đơn kiến nghị gửi UBND xã Cư Huê về việc ông Chương cố tình lấn chiếm đất và chiếm giữ trái phép giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSD) đất. Một tháng sau, UBND xã Cư Huê tổ chức hòa giải, theo đó phần đất hai bên đang sử dụng có chiều rộng mặt đường ven Quốc lộ 26 là 20m, chia đôi mỗi bên một nửa.

Ông Văn nhất trí, còn ông Chương chỉ đồng ý cho ông Văn 5m. Ông Văn kiến nghị lãnh đạo huyện Ea Kar, được hướng dẫn làm đơn gửi Tòa án Nhân dân Huyện để được giải quyết đúng với thẩm quyền.

Đầu tháng 11/2006, tòa huyện trả lại đơn kèm Thông báo số 06/2006 cho rằng nội dung trình bày của gia đình ông Văn đã hết thời hiệu khởi kiện. Ông Văn khiếu nại lên tòa tỉnh, bị tòa tỉnh bác đơn, bèn chạy qua kêu cứu với Sở Tài nguyên & Môi trường.

Nhận được sự chỉ đạo của Sở, Phòng Tài nguyên & Môi trường phối hợp với UBND xã Cư Huê yêu cầu ông Chương phải nộp lại bìa đỏ đứng tên ông Văn cho UBND Xã. Quá hạn 12/7/2007, ông Chương vẫn không giao nộp. Xã tổ chức hai lần hòa giải đều bất thành bởi ông Chương không hợp tác.

Liên tục từ năm này qua năm khác, ông Văn làm đơn kêu cứu. Tháng 3/2009, Sở Tài nguyên & Môi trường một lần nữa lập biên bản tham mưu cho chính quyền, và UBND Huyện lại hướng dẫn ông Văn gửi đơn sang tòa.

Trong khi cửa tòa vẫn đóng im ỉm thì ông Chương đã kịp đánh chị dâu đến phải nhập viện và vác gậy phang gãy cánh tay phải của ông Văn, vì đôi vợ chồng khốn khổ này dám đổ đất nền để dựng lại căn nhà xiêu vẹo của mình.

Theo quy định tại Khoản 1, Điều 136, Luật Đất đai, các tranh chấp về quyền sử dụng đất mà diện tích đất tranh chấp đã được cấp GCNQSD đất thì thẩm quyền giải quyết thuộc tòa án. Tòa huyện cứ khăng khăng bác đơn của ông Văn khiến vòng khiếu kiện luẩn quẩn kéo dài năm này qua năm khác.

Tháng 7/2009, lãnh đạo huyện phải triệu tập cả một hội đồng tư vấn gồm đại diện Thanh tra, Tài nguyên & Môi trường, Kiểm sát, Công an, Tòa án, UBND huyện - xã - thị trấn để lắng nghe tường tận ý kiến các bên về hướng giải quyết vụ việc. Rốt cục, hội đồng vẫn khẳng định thẩm quyền xử lý thuộc về tòa.

Mới đây, tòa nhắn vợ chồng ông Văn đầu tháng 10/2009 qua đóng án phí. Nếu năm ngoái, năm kia, tòa thụ lý và xử lý dứt điểm vụ việc, có lẽ ông Văn đã không gãy tay, và ông Chương đỡ gánh thêm hành vi hành hung gây thương tích đối với chính anh ruột mình. Thôi đành, muộn còn hơn không.

MỚI - NÓNG