Tự sự một 'dân bay'

Tự sự một 'dân bay'
“Dân bay" chuyên nghiệp không nhất thiết phải tụ tập đông, gào thét. Nhiều khi chỉ vài người vào quán, gọi một chai rượu ngoại (thực chất không cần uống), rồi “cắn” thuốc lắc.
Tự sự một 'dân bay' ảnh 1
Những cô gái bị bắt quả tang tại nhà nghỉ An Đô - Ảnh: ANTĐ

Sáng sớm 29-9, các lực lượng CAQ Long Biên bắt quả tang 12 “dân bay” tại nhà nghỉ An Đô, phường Ngọc Lâm.

Thành công của chuyên án này là qua khai thác số đối tượng bị tạm giữ, ngay trong đêm  29, lực lượng công an đã bắt thêm 3 “đầu nậu” chuyên bán thuốc “lắc” lưu động.

Tại CAP Ngọc Lâm tôi đã gặp, hỏi chuyện các đối tượng và thực sự “ấn tượng” bởi thân phận của “đầu nậu” Lê Mạnh Linh (SN 1981), quê Bắc Ninh; thuê trọ tại ngõ 150 phố Thụy Khuê.

Nhìn bề ngoài không ai nghĩ Linh từng sử dụng ma túy, bởi sự khỏe mạnh và bề ngoài khá điển trai của cậu ta.

Lê Mạnh Linh được các trinh sát hình sự CAP Ngọc Lâm đánh giá là khai nhận khá thành khẩn hành vi phạm pháp; từ việc không tẩu tán tang vật khi bị bắt quả tang, đã thừa nhận ở nơi thuê trọ vẫn đang còn 11 viên ma túy tổng hợp, 4 gói ketamin.

“Em chỉ dùng “ke” (ketamin) chứ ít khi chơi “kẹo” (“thuốc lắc”) - Lê Mạnh Linh bắt đầu câu chuyện của mình. Những ngày đầu tiên về Hà Nội, Linh thuê cửa hàng kinh doanh băng đĩa. Thời gian ngắn sau đó, cậu ta bị CAP Thụy Khuê lập biên bản xử phạt hành chính về hành vi tàng trữ băng đĩa đồi trụy.

Cú vấp đầu tiên khiến Linh bỏ nghề băng đĩa, chuyển sang... lô đề và thi thoảng tham gia cá độ bóng đá. Môi trường mới này khiến Linh tiếp xúc nhiều loại thành phần, trong đó có không ít dân chơi. Ngoài cờ bạc, chúng rủ Linh “thử”, “thuốc lắc”.

“Lần đầu em “cắn” 1/4 viên uống với nửa ly rượu ngoại. Sau chừng 10 phút, cảm giác toàn thân nóng ran, đầu óc váng vất và thực sự lúc đó em không biết mình đang ở đâu, làm gì.

Cả đêm hôm ấy, em gào thét, nhảy nhót cùng đám bạn. Cứ 3, 4 tiếng, chúng nó đưa cho em một mẩu nhỏ, lại nhắm mắt nhắm mũi uống cùng ngụm rượu lớn.

Sáng sớm về nhà, không kịp tắm rửa, em nằm vật ra giường, li bì không ăn uống hơn 1 ngày trời. Cảm giác trong cơ thể liên tục thay đổi, lúc như bị sốt, đổ mồ hôi đầm đìa. Khi bủn rủn hết chân tay.

Khi thuốc đã “rã”, toàn bộ phần mặt, cơ hàm cứng đờ, không hề có cảm giác muốn ăn uống. Đáng sợ nhất là khi soi gương, em phát hiện toàn bộ phần lưỡi, lợi đều bị tưa, rớm máu.

Sau này đám bạn tiết lộ, bất kỳ đứa nào “chơi kẹo”, dù lần đầu hay chuyên nghiệp, cũng đều gặp phải hiện tượng ấy.

Càng “chơi” nhiều, chơi liên tục trong một đêm, cảm giác “phê” nhiều hơn, song hậu quả sau đó cũng nghiêm trọng hơn. Có đứa nằm 3, 4 ngày không ăn uống là chuyện bình thường”.

Trong thế giới ma túy tổng hợp, ketamin được đánh giá là mặt hàng cao cấp hơn “thuốc lắc”. Giá bán lẻ mỗi gói khoảng 400.000 đồng. Ketamin có 2 dạng, là bột để hít trực tiếp vào mũi; hoặc dạng như hạt muối để ngậm trong miệng.

Chính vì giá thành cao hơn nên nhiều khi, việc sử dụng “ke” cũng là để “dân bay” thể hiện đẳng cấp của mình.

Theo lời  kể của Linh, “dân bay” “xịn” nhất là đi thuê nhà dân khu vực ngoại thành hay ven đô, có trang bị thiết bị âm thanh. Ngoài tiền thuốc, cả bọn phải trả tiền thuê phòng, thuê người cảnh giới và trả tiền cho người “trộn” nhạc.

Một địa điểm bay đang khá thịnh hành là vào nhà nghỉ, tách tốp thuê phòng. “Dân bay” đánh vào tâm lý hám lợi của chủ nhà nghỉ, sẵn sàng bỏ tiền thuê nhiều phòng nhưng chỉ tụ tập tại một phòng.

Tất nhiên, điều không thể thiếu là nhà nghỉ phải có thiết bị nghe nhạc, cũng như chủ nhà nghỉ tuân thủ nguyên tắc “không biết, không thấy, không trình báo”.

Dạng “bay” thứ 3, phổ biến và dễ nhất là vào bất cứ một quán bar, phòng trà nào có nhạc. Đã là “dân bay” chuyên nghiệp không nhất thiết phải tụ tập đông, gào thét. Nhiều khi chỉ vài người vào quán, gọi một chai rượu ngoại (thực chất không cần uống), rồi “cắn” thuốc.

Chơi “ke” hay “kẹo” cũng vậy, nhạc càng nhẹ càng “phê”, cảm giác như mình là kẻ giỏi nhất thiên hạ, hay thấy như đang... bay.

Còn “phê” nặng, “dân bay” thường thích dùng vật sắc nhọn tự cứa chảy máu tay. “Nhận biết dân bay chuyên nghiệp không khó, hoặc là người càng ngày càng gày mõ đi, hoặc là tay chân đầy sẹo”, Linh khẳng định.

“Bao nhiêu lâu em sử dụng thuốc lắc một lần”? - 2, 3 ngày gì đó, hoặc có khi 1 tuần mới “chơi”, tùy theo em có tiền hay không. “Em dùng thuốc lắc từ bao giờ”? - Khoảng 5 tháng trước.

“Khi đó liều lượng ra sao”?- 1/4 viên. “Còn bây giờ”? - Nếu thoải mái nhất thì 1 viên”. Tôi chép lại cuộc đối thoại ngắn này với Linh và để bạn đọc đánh giá về ma túy tổng hợp.

Theo An ninh thủ đô

MỚI - NÓNG