Mẹ vợ xui tôi bỏ vợ cho bõ ghét

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
TPO - Vậy là em bù lu bù loa bảo bà ngoại hại cháu, cố tình giặt khăn không sạch để kiến bu bám lên mà đốt thằng bé. Xong rồi em một mực bế con đòi về nhà nội với lý do “thằng bé là cháu đích tôn, nó sẽ được chăm sóc cẩn thận, kỹ lưỡng, an toàn và chu đáo hơn ở nhà ngoại”.

Tôi và em nên vợ nên chồng khi tôi 26 tuổi, còn em 23. Em về làm dâu nhà tôi cũng bình thường như bao cô dâu khác sống ở thành phố, chỉ có điều em kỹ tính quá, làm bất cứ điều gì em cũng cẩn trọng, xét nét, sạch sẽ một cách thái quá.

Em có thể đứng hàng giờ để cọ rửa chén bát, bỏ ra cả ngày nghỉ để lau chùi quét dọn nhà cửa trong khi mới trước đó đúng một ngày, mẹ tôi đã lau chùi sạch bóng.

Quan điểm của bạn đọc về vấn đề này, xin gửi về tòa soạn theo địa chỉ email: online@baotienphong.com.vn

Ai cũng bận rộn với công việc hàng ngày ở cơ quan, về đến nhà chỉ muốn được nghỉ ngơi, thư giãn, nhưng thấy em mồ hôi mồ kê nhễ nhại, vừa tắt máy xuống khỏi xe đã lao vào dọn dẹp nọ kia, không lẽ ba mẹ tôi hay tôi lại phó mặc để em làm một mình.

Nhiều khi chỉ vì những chuyện nhỏ như vậy mà cả nhà tôi không được nghỉ trưa, không khí đầm ấm trong nhà cũng vì thế mà dần dần tẻ nhạt vì sự kỹ tính đến khó chịu của em.

Rồi em có bầu, gần đến ngày sinh, mẹ vợ tôi đón em về nhà ngoại để tiện việc chăm sóc. Rồi chúng tôi có con trai, khỏe mạnh, bụ bẫm và giống bố như tạc. Hàng ngày bà nội và tôi vẫn tranh thủ chạy qua nhà ngoại, chăm sóc hai mẹ con em và đỡ đần phần nào công việc cho bà ngoại.

Trước khi sinh, em bảo sẽ ở với bà ngoại đến khi em hết cữ 3 tháng 10 ngày mới về ông bà nội, nhưng mới ở hơn một tháng, em nằng nặc đòi tôi đưa về.

Nghĩ chiều vợ để em khỏi căng thẳng, còn giữ sức chăm con nên tôi xin phép bà ngoại rồi đưa mẹ con về ông bà nội. Hôm tiễn con gái và cháu ngoại, mẹ vợ tôi chẳng nói một câu nào, tưởng bà buồn vì xa con, xa cháu, tôi hứa sẽ thường xuyên đón bà qua chơi.

Thế nhưng vợ con tôi về nhà được gần một tháng rồi mà vẫn không thấy bà ngoại qua thăm con cháu. Sợ bà đau ốm, chủ nhật vừa rồi tôi thu xếp công việc qua thăm bà.

Chưa kịp ngồi uống nước, mẹ vợ tôi đã bức xúc kể về nguyên nhân bà không qua thăm con, thăm cháu cả tháng vừa rồi.

Ấy tất cả là do cái tính sạch sẽ, chỉn chu quá mức của vợ tôi. Em bắt bà nhất nhất phải làm theo ý em, em chê bà bẩn, mất vệ sinh, nấu nướng không khoa học, rồi em ăn những món bà nấu đó sẽ sinh bệnh, rồi cho con bú sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của em bé.

Quần áo tã lót của mẹ con em, em bắt bà phải giặt riêng chậu, phơi riêng, trước khi mang vào mặc phải là ủi cẩn thận kẻo có con kiến hay lông sâu bám vào...

Mẹ vợ tôi đã có tuổi, lại không được khỏe nên bà không thể đáp ứng hết được những yêu cầu của con gái. Vậy là mẹ con nặng nhẹ với nhau.

Đỉnh điểm là hôm bà đưa cho em chiếc khăn mặt để lau cho em bé, không hiểu sao lại có mấy con kiến bám vào dù khi rút khăn mang vào nhà, bà đã phẩy sạch sẽ.

Vậy là em bù lu bù loa bảo bà ngoại hại cháu, cố tình giặt khăn không sạch để kiến bu bám lên mà đốt thằng bé. Xong rồi em một mực bế con đòi về nhà nội với lý do “thằng bé là cháu đích tôn, nó sẽ được chăm sóc cẩn thận, kỹ lưỡng, an toàn và chu đáo hơn ở nhà ngoại”.

Nghe những lời em nói, bà ngoại giận con gái tím mặt. Bà bảo bà sẽ từ mặt em vì quá hỗn láo và coi thường mẹ. Cuối cùng bà xui tôi bỏ em để “cho nó biết thế nào là quá đáng”.

Tôi muốn xin lỗi bà và nói đỡ cho vợ nhưng mẹ vợ tôi khăng khăng không chịu. Một bên là mẹ vợ, một bên là vợ mình, tôi phải làm thế nào bây giờ?

MỚI - NÓNG