Cô Tô - Thiên đường du lịch bụi

Cô Tô - Thiên đường du lịch bụi
TP - Đảo Cô Tô - Quảng Ninh, có nhiều bãi tắm đẹp, khá sạch, cát trắng phau hàng cây số, có nhiều nơi tham quan, ngắm cảnh ở các bãi tắm, điểm tham quan không có trộm cắp móc túi, hàng rong, đánh giày đeo bám, không có các loại cò.

Đảo cách đất liền 50km, đi lại khá tiện. Nhân dân địa phương nhiệt tình, mến khách, khiến Cô Tô trở thành một trong những nơi nghỉ khá lý tưởng trong mùa hè.

Cô Tô - Thiên đường du lịch bụi ảnh 1
Cô Tô - Điểm hẹn mùa hè.  Ảnh: Quang Chiến

Từ Hà Nội đi tới Cửa Ông hoặc bến xe Vân Đồn, xuôi 1km đến cảng, lên tàu Vân Đồn – Cô Tô. Sau ba tiếng cho một chặng đường dài gần 24 hải lý (khoảng 50km) là tới đảo.

Hành trình ra Cô Tô qua rừng đảo đá Vịnh Hạ Long có vô số cảnh đẹp của các hòn đảo với nhiều hình thù kỳ lạ in bóng xuống mặt biển xanh. Qua cửa đối hoặc (cửa vành), du khách bắt đầu cảm nhận hương vị của biển khi vào mùa sóng nam, từng cơn sóng tung bọt trắng xóa đùa giỡn quanh tàu.

Lúc này ngồi tàu như ngồi lưng chiến mã với cảm giác nôn nao đôi chút. Nhưng mặt biển mở ra bát ngát với màu xanh biếc, chân trời vạch một đường cung tròn mờ ảo.

Xa xa, quần đảo Cô Tô như những hạt ngọc bồng bềnh theo nhịp rung của tàu. Tới gần, bãi cát trắng uốn cong hình lưỡi liềm kéo dài tít tắp đón những con sóng tung bọt trắng xóa. Phía trên bãi cát là rừng phi lao vi vút gió như viền ăng ten mềm mại nổi bật giữa cát trắng biển xanh.

Ngoài các bãi biển đẹp, Cô Tô còn có ngọn hải đăng được coi như nóc nhà của đảo. Lên hải đăng có thể thu toàn cảnh Cô Tô vào tầm mắt. Đường lên hải đăng quanh co uốn lượn qua mấy quả đồi xanh ngắt rậm rì. Có đoạn, rừng cây hai bên đan rợp bóng, không thấy ánh mặt trời. Thi thoảng có chim bìm bịp bay vụt vào tán cây rậm rạp.

Cô Tô có nhiều bãi tắm cát trắng phau, mịn màng như làn da tuổi trăng tròn.

Bãi tắm có sóng to ở ngay phía trước đảo ngút ngàn tầm mắt như bãi tắm Voòng Xi.

Bãi Vàn Chảy cát phẳng, đẹp nhưng hơi có dòng chảy, ra xa dễ mất an toàn.

Bãi Hồng Vàn cát phẳng, sóng vừa phải, xa khu dân cư.

Phía xa lầu bát giác, hải đăng nhô lên giữa rừng cây rậm rạp như nóc lâu đài cổ kính. Leo hết cầu thang xoắn ốc hàng trăm bậc, cảm giác choáng ngợp như đứng giữa lưng trời lộng gió với không gian bao la khiến con người như quên hết lo toan thường nhật.

Di tích văn hóa đặc biệt trên đảo Cô Tô là khu đền thờ Bác Hồ. Khu di tích có đền thờ Bác, khu ruộng khoai, đồng muối Bác thăm. Sắp tới khu di tích sẽ được mở rộng, đầu tư xây dựng với diện tích sáu héc ta.

Ấn tượng khi đến Cô Tô là du khách không phải chịu cảnh quấy rầy đeo bám dai dẳng của trẻ bán báo, đánh giày, hàng rong ở các nơi nghỉ, không có các loại cò nhà nghỉ.

Khách tự do lựa chọn nơi nghỉ như nhà khách ủy ban kết hợp đón khách nghỉ với giá 150.000 đồng/phòng. Hoặc nghỉ nhà dân 50.000 - 70.000 đồng/người.

Tới đảo có thể thuê xe máy 200.000-250.000 đồng/xe/ngày hoặc xe đạp 50.000 đồng/ngày. Có người chọn phương án đem xe máy ra đảo cho tiện, chủ động trên đường đi có thể tùy nghi. 30.000 đồng là có người đưa xe từ cảng xuống tàu. Vé tàu 70.000 đồng/người là có thể vi vu khắp đảo.

Buổi tối thả bộ trên đường thanh niên hoặc đi dọc biển đến bao giờ tùy thích mà không sợ trộm cắp, trấn lột hoặc xin đểu. Dân trên đảo nhiệt tình, mến khách, cởi mở.

Các loại hải sản như ghẹ, tôm, hải sâm đều bắt từ biển về chứ hầu như không phải đồ nuôi. Cơm bình dân giá 20.000 – 30.000 đồng/suất có đủ món.

Anh Úy là chủ quán Úy Thanh một quán ăn khá rộng, sạch ở Cô Tô, chất lượng phục vụ khá tốt, thường là nơi tập kết ăn uống, là điểm hẹn của nhiều khách tới đảo. Anh xởi lởi, thường bận vào ngày nghỉ cuối tuần, tối có khi khách phải ăn theo ca vì lượng khách tới đông. “Mệt nhưng vui”.

Cô Tô - Thiên đường du lịch bụi ảnh 2
Bãi biển ở Cô Tô. Ảnh: Quang Chiến

Niềm vui chưa trọn vẹn

Tiềm năng du lịch lớn nhưng các dự án du lịch hầu như chưa hoạt động. Mới manh nha có một tour nhỏ đưa khách từ Hà Nội xuống. Đảo chưa có điện lưới, điện máy nổ ngày thường từ 7 giờ đến 23 giờ, ngày nghỉ từ 18 – 23 giờ.

Cả huyện chỉ có một nhà khách ủy ban kết hợp đón khách vào mùa hè thường quá tải. Dân cũng chưa đầu tư nhà nghỉ, khách sạn vì hầu như du lịch tự phát chỉ có khách vào mùa hè biết bao giờ hồi vốn. Hết chỗ, khách nghỉ trọ nhà dân.

Có chủ quán phải nhường nhà, quán karaoke cho khách trọ. Lúc đầu được hỏi xin nghỉ trọ, chủ quán ngại vì còn khách hát muộn. Muộn thì chúng em chờ. Đường xa đất lạ, cốt có chỗ nghỉ an toàn. Ok. Thế là trải chiếu nằm đất.

Nhóm bạn hơn chục người do Hoàng phụ trách, vốn là sinh viên quen du lịch bụi nên chọn cách qua đêm trên bờ biển. Cả nhóm đem màn gấp và triển khai vị trí ngủ ngay rặng phi lao bên đường thanh niên và đặt một chiếc đèn bão báo hiệu. Thế là yên giấc, lãng mạn lại rẻ, tiện.

Nhóm bốn bạn trẻ Hà, Huy, Tuấn, Liên có ba nam một nữ, mới ra đảo lần đầu, lạ nước lạ cái đi tìm phòng trọ mãi không được, bèn lôi nhau tìm chỗ nghỉ ở quán cơm. Chị chủ quán cho biết chỉ có một phòng ngủ của vợ chồng chị, không ngại thì chị cho trọ. Ngần ngừ một lúc rồi tặc lưỡi. Không muốn nhưng hoàn cảnh bắt buộc. Phòng chật chỉ kê được một giường đôi. Hai cậu con trai nằm cạnh nhau. Cô gái nằm cạnh người yêu. Thế là ổn.

Do chưa đầu tư nên bãi tắm không có chỗ thuê phao, không có phao cảnh báo nguy hiểm.

Dịp 30/4, vé tàu lên gấp đôi, tàu chở quá tải, ít phao cứu sinh. Khách du lịch thuê xe máy chở ba bốn, không đội mũ bảo hiểm. Rồi xuất hiện tình trạng rải đinh trên đường… Nếu hạn chế những khiếm khuyết ấy, Cô Tô sẽ trở thành thiên đường du lịch.                            

MỚI - NÓNG