Giá trị của hàng “ảo”

Giá trị của hàng “ảo”
TP - Đi làm về, tôi thấy vợ đang ngồi chơi với một cô gái trẻ đẹp trong phòng khách, hai người nói chuyện gì đó rất say sưa. Để khỏi làm gián đoạn câu chuyện của họ, tôi lặng lẽ vào cửa sau.
Giá trị của hàng “ảo” ảnh 1

Tiếng cô gái vọng vào: “Quả thực lúc đầu nghe  nói chị  43 tuổi em không tin, cứ nghĩ chị mới ngoài 30, bằng cách nào chị giữ được sự trẻ trung như thế?”

- Tôi thường xuyên tập thể dục, buổi tối đi bộ 30 phút, ăn uống bình thường, không kiêng khem gì cả.

- Chắc chị không dùng kem dưỡng da, theo em da chị đẹp thế này thì  cần gì son phấn.

- Tôi có dùng kem Olay, nhưng thỉnh thoảng thôi, cái đẹp tự nhiên vẫn quí hơn phải không cô?

- Chị nói đúng đấy, trang điểm chỉ dành cho người có khiếm khuyết, thiếu tự tin. Nhưng trang phục thì phải chọn kỹ lắm đấy chị ạ. Nhìn chị,  em biết chị là người rất sành điệu. Chắc anh nhà chiều chị lắm, có người vợ đẹp như thế này thì ai mà chẳng thích.

- Ông xã là giáo viên, lương tháng có bao nhiêu anh ấy giao hết cho chị.

-  Thật là tuyệt vời. Để em tư vấn cho chị, em mà tư vấn đảm bảo anh ấy mê tít luôn, không bao giờ nghĩ đến cô gái khác nữa. Em có bà chị Việt kiều bên Mỹ vừa mang về mấy bộ váy thời trang, bảo đảm không đụng hàng, rất phù hợp với phong cách quý phái của chị. Nếu chị thích em nhượng lại. Gặp chị vui tính quá, em để giá hữu nghị làm quen.

- Tiền bạc không thành vấn đề, miễn phải thật mô đen.

Nghe đến đây tôi đành phải xuất hiện vì không muốn vợ tôi bị cháy túi, cháy luôn tháng lương  giáo viên của tôi.

Chuông điện thoại reo, tôi nhấc máy. Đầu dây bên kia là giọng phụ nữ: “Xin chào anh Hánh, lâu ngày quá không gặp anh”.

- Xin lỗi tôi là Hãnh chứ không phải  Hánh, chắc cô nhầm máy.

- Thế đây có phải là  số máy của Hiệu trưởng trường X không ạ ?

- Vâng đây là trường X,  cô cần gặp ai ?

- Chào anh Hãnh, cho em xin lỗi vì gọi nhầm tên anh, xin giới thiệu em là Huyền My, công tác ở Bộ Z,  các anh trên bộ khen trường anh ghê lắm.

- Cũng bình thường thôi, trường tôi còn khó khăn lắm.

- Khó khăn mấy mà anh Hãnh lãnh đạo thì cũng vượt qua hết, các anh trên bộ đang định nâng trường anh lên trường cao đẳng, triển vọng lắm đấy.

(Nghe xong câu này tôi chột dạ vì trường đã lên cao đẳng được 2 năm. Chắc cô ta xem trong danh bạ điện thoại cũ, trong đó họ in sai tên tôi và đã sửa lại ở tờ đính chính. Nhớ lại cô gái gặp vợ tôi hôm trước, tôi tò mò muốn biết cô ta định tiếp thị chuyện gì).

-  Cảm ơn cô, nếu được thế thì hạnh phúc cho chúng tôi .

- Em sẽ tác động các anh trên này giúp anh. Mà anh Hãnh này, hôm trước bộ có phát hành tập sách Những trang vàng, trường anh đã đăng ký mua chưa, lên cao đẳng là phải trang bị đủ cho các phòng khoa, đảng Ủy, công đoàn, đoàn thanh niên mỗi nơi một tập, sách quý lắm, anh phải đăng ký mua luôn đợt này. Anh cần bao nhiêu em cho người mang đến giao tận trường.

Thế là rõ. Tôi nói  đùa: “Xin lỗi em, lúc nãy đến giờ chọc giỡn em cho zui chứ anh không phải là hiệu trưởng trường X mà là người chuyên mua bán khướu, chắc em nhầm máy”.

Đầu bên kia cúp máy cái rụp.

Marketing là nghệ thuật bán hàng ra đời rất sớm ở các nước phát triển, giúp các doanh nghiệp quảng bá hình ảnh, thương hiệu và tiêu thụ hàng hóa. Chuyển sang nền kinh tế thị trường, Việt Nam bắt đầu quan tâm nghiên cứu nghệ thuật tiếp thị.

Nhiều doanh nghiệp thành công nhờ tổ chức mạng lưới tiếp thị chuyên nghiệp, đảm bảo chữ tín trên thương trường. Trong khi đó, có doanh nghiệp khai thác tính thích nịnh của một số người. Cả hai cô gái đều tiếp thị hàng thật, chất lượng cao, chỉ tiếc cách tiếp cận khách hàng của họ thì không thật chút nào.

Người phụ nữ kia bán cho vợ tôi cái đẹp ảo kèm theo mấy bộ trang phục. Đổi lại vợ tôi trả tiền mua trang phục thật cộng với tiền mua lời khen ảo giá ngang với trang phục. Quả là “lời nói gói vàng”. Cô gái nói chuyện qua điện thoại cũng định bán kèm sách với tài năng ảo cho tôi nhưng do chưa nghiên cứu kỹ đối tượng nên không thành công.

Tư tưởng láu cá, chụp giật không phù hợp với phương thức sản xuất hiện đại, tuy có thể mang lại chút lợi trước mắt nhưng sẽ tác hại lâu dài. Chúng ta cũng nên tập thói quen dị ứng với những lời phỉnh nịnh, nếu thích nịnh sẽ phải trả giá.

 Thùy Hương
(Phường Phú Lâm, Tuy Hòa, Phú Yên)

MỚI - NÓNG