Một bông hồng Việt Nam trên xứ Tuyết

Một bông hồng Việt Nam trên xứ Tuyết
TP - Đó là chị là Nguyễn Mai Hồng. Trên các website câu lạc bộ nhiếp ảnh, chị lấy tên là RoseVN - bông hồng Việt Nam...
Một bông hồng Việt Nam trên xứ Tuyết ảnh 1

Đôi khi tôi cứ lẩn thẩn nghĩ về chúng tôi, những người phụ nữ… Dường như yếu ớt, luôn cần một bờ vai đàn ông để dựa. Dường như mê muội, luôn cần có một ai, một điều gì để mình trút vào đó những say đắm và yêu thương. Lại dường như nhẫn nhịn, luôn có nhu cầu được chia sẻ và hy sinh…

Và khi xem những bức ảnh của chị chụp, ý nghĩ ấy không hiểu sao càng trở nên rõ nét.

Chị là một cô gái bé nhỏ, bề ngoài cũng không có gì đặc biệt. Mái tóc dài mềm mại rất phương Đông, gương mặt thanh nhẹ, đôi mắt không to dài và lông mi cong vút như vẻ đẹp mà người ta thường muốn thấy ở những người đàn bà, nhưng lại cuốn hút bởi nét trong sáng và thánh thiện.

Nhìn đời, nhìn người, nhìn cảnh vật, cái nhìn của chị cũng mang nặng vẻ chân thành thánh thiện ấy nên bằng ống kính của mình, chị giữ lại được những khoảnh khắc thật đẹp, thật trong trẻo.

Một mái nhà thờ củ hành mềm mại hiện ra qua bóng nước bên hồ giữa làn sương sớm, những bụi lau sậy lạc vào ống kính như cái “động” được thổi vào cảnh tĩnh khiến ta nghe thấy tiếng gió, chim và đất trời Suzdal buổi sáng vừa bình yên, vừa xao động.

Một con đường mòn giản dị vắt qua triền núi, mái nhà gỗ bình thường, bóng cây cao, bóng lá thấp... Một người con gái khỏe mạnh mặc áo đỏ lạc vào cảnh ấy bỗng khiến cảnh vật như thực hơn, như đời hơn… Rừng Nga mùa Thu, lá vàng… ai chẳng biết, nhưng hình ảnh một chú chó đang tung tăng hối hả trên nền lá lại làm cảnh chợt khác đi nhiều…

Mùa Đông nước Nga hiện ra với những thân cây xoắn đen viền trắng hướng thẳng lên trời trông không hề đơn điệu; chúng như khao khát một điều gì đó, khiến ta cảm thấy mùa Đông mang trong mình những bí ẩn kỳ diệu của thiên nhiên. Cây không đứng im khô khẳng và chịu đựng, cũng như dưới lớp tuyết kia hẳn có bao mầm sống đang manh nha hoan hỉ…

Đôi lần tôi tự hỏi, tại sao một người Việt như chị lại mê chụp ảnh phong cảnh Nga? Vâng, chị là người Việt, người con của miền quê Thái Nguyên đồi chè xanh ngắt.

Chị sang Matxcơva năm 1989, theo học khoa Sử, ngành Dân tộc học của trường ĐH tổng hợp quốc gia Nga Lomonosov. Tốt nghiệp đại học, chị về nước công tác một thời gian, nhưng số phận đã níu kéo chị ở lại nước Nga mãi mãi.

Trở lại nước Nga năm 1999, lập gia đình với người bạn Nga thời sinh viên, chị ở lại Matxcơva, sống trong rất nhiều giằng xé mà mấy ai biết được. Tôi nhận ra điều đó khi xem những bức ảnh của chị. Chị yêu nước Nga, nhưng chị cũng từng khó nhọc vô cùng khi quyết định xa quê hương Việt Nam. Những bức ảnh toát lên nỗi day dứt nhớ thương về thời ấu thơ xa lắc, về miền quê ấm áp tình người, tình mẹ cha, làng xóm của mình.

Một loạt những bức ảnh cảnh quê, nếp nhà, bếp núc… liệu có mang lại cho chị phần nào cảm giác yên bình mỗi khi nhớ nhà? Một bếp lò than nóng đỏ chụp hắt từ trong ra khiến những đốm than rực lên như những con mắt lửa nồng nàn. Một ấm nước nhôm bình thường nhưng khi lên ảnh sao mà thân thương với những muội than ám khói với dáng vẻ nhẫn nại đến ấm lòng…

Năm nào chị cũng thu xếp để về Việt Nam. Tôi may mắn được xem ảnh chị chụp những người thân trong gia đình, và cảm nhận được sự gần gũi sâu sắc của chị với cha mẹ. Những nét vất vả trên gương mặt cha mẹ chị là nét của tháng năm từng trải nhưng điềm tĩnh, nhịn nhường và nhân hậu.

Trong lòng người phụ nữ bé nhỏ này không chỉ có tình yêu với Tổ quốc Việt Nam, với nước Nga. Chị còn có mối liên quan đặc biệt đến một xứ sở khác – đất nước Trung Quốc. Bởi lẽ, đề tài nghiên cứu thời sinh viên của chị là “Cuộc sống người Dao ở Trung Quốc”.

Chị học tiếng Trung từ thời ấy và có thể nói rất thành thạo thứ tiếng này. Với chị, không có điều gì là “biết” mà chỉ có “say mê”. Chị say mê tiếng Trung, say mê tìm hiểu về đất nước, con người xứ Bắc chẳng kém gì thiên nhiên và văn hóa Nga.

Trong con người chị, không có điều gì là mờ nhạt cả, cái gì chị có đều là sản phẩm của sự yêu mê tha thiết! Những bức ảnh chị chụp ở đất nước Trung Hoa đều khá đặc sắc và thể hiện được tất cả lòng mê cảnh, mến người này. ..

Ngoài đời chị thật giản dị, kiệm lời và ôm đồm nhiều việc. Thật bất ngờ khi biết rằng, chị có cả một kho ảnh - kết quả của... 3 năm trời miệt mài cùng ống kính. Biết bao buổi sớm chị dầm chân trong tuyết chỉ để đợi chụp chùm quả cây thùy dương đỏ rực ánh lên trong nắng, biết bao ngày chị lang thang đến chiều muộn để ghi lại cảnh Matxcơva chiều mới lên đèn – mà một trong những bức ảnh ấy đã được... bình bầu là ảnh đẹp của Tuần, của Ngày trên những web site ảnh tại Nga.

Đến bây giờ, người con gái Việt Nam kiên nhẫn ấy đã được giới nhiếp ảnh nước Nga biết đến. Những đồng nghiệp của chị - các nghệ sĩ nhiếp ảnh người Nga đã từng ngạc nhiên vì sao một cô gái nhỏ bé đến từ miền nhiệt đới xa xôi lại đam mê chụp phong cảnh nước Nga đến thế. Niềm đam mê, sự khiêm tốn, chân thành và cầu thị - chính tính cách ấy đã khiến họ thêm yêu quý người con gái Việt Nam nhỏ nhắn giàu nghị lực này.

Nếu có thời gian, bạn có thể  ghé trang web http://rosevn.photosight.ru và tìm thấy những bức ảnh dễ thương của chị. Chị là Nguyễn Mai Hồng, trên các website câu lạc bộ nhiếp ảnh, chị lấy tên là RoseVN - bông hồng Việt Nam.

Thụy Anh
Từ Liên bang Nga

MỚI - NÓNG
Cựu Giám đốc Trung tâm Công nghệ sinh học TPHCM bị cáo buộc nhận hối lộ 14,4 tỷ đồng
Cựu Giám đốc Trung tâm Công nghệ sinh học TPHCM bị cáo buộc nhận hối lộ 14,4 tỷ đồng
TPO - Cơ quan điều tra cáo buộc, bị can Dương Hoa Xô có trách nhiệm thực hiện đúng các quy định của pháp luật để triển khai mua sắm thiết bị, song quá trình thực hiện, ông chỉ đạo cấp dưới "thông đồng" với Công ty AIC để nâng khống giá gây thiệt hại cho Nhà nước. Đổi lại, bị can được phía AIC hối lộ 14,4 tỷ đồng.