Tôi không miễn phí phục trang cho phim

Tôi không miễn phí phục trang cho phim
TP - Trong studio của Hải Đông, Ngô Thái Uyên ngồi trau chuốt từ chiếc váy cho Thanh Hằng, chiếc nơ cho Minh Hằng tới cái mũ đầu bếp cho Phước Sang, bộ đồ “âm lịch” cho Phương Thanh… để chuẩn bị khởi quay phim "Những nụ hôn rực rỡ".

Uyên thiết kế trang phục cho phim là vì phim hay vì thời trang. Nếu vì phim thì ta chưa có giải thưởng phục trang trong điện ảnh?

Điện ảnh chuyên nghiệp phải quan tâm tới thời trang bởi nó ảnh hưởng trực tiếp tới khuôn hình, cảm xúc diễn viên, góc quay đẹp… Không quan tâm đúng mức, phim sẽ bị quê mùa, hoặc làm người xem rối mắt vì cách ăn mặc của diễn viên.

Thêm hạng mục giải về phục trang hay không - tôi không quan tâm lắm. Có thì cũng vui. Quan trọng là nhà sản xuất phải đánh giá đúng mức. Nhiều phim truyện nhựa dài tới 120 phút mà không hề có ngân sách cho phục trang.

Nhà thiết kế có thể hợp tác với đạo diễn để cùng quảng bá thương hiệu nếu không đủ tiền phục trang cho diễn viên?

Tôi không thể làm miễn phí như thế được. Trước đây có đạo diễn, nhà sản xuất mời hợp tác để đổi quảng cáo thương hiệu. Nhưng tôi đâu cần đánh bóng tên tuổi.

Phục trang trong điện ảnh cần đầu tư mới tạo ra giá trị nghệ thuật đích thực. Cái khó của trang phục cho phim là đạo diễn và nhà sản xuất chưa có kinh nghiệm.

Có lần, tôi phải may 10 cái áo giống nhau cho một diễn viên đóng cảnh phụ, bởi anh ta diễn cảnh bị bắn chết không đạt, cứ nhe răng cười. Nhà sản xuất không chịu thay diễn viên nên mỗi lần diễn một lần thay áo mới.

Uyên thú vị với việc này từ khi nào?

Tôi không miễn phí phục trang cho phim ảnh 1Ở ta, nhiều khi việc xây dựng mối quan hệ bị lái theo hướng nhờ vảTôi không miễn phí phục trang cho phim ảnh 2

Trang phục đầu tiên của tôi trong điện ảnh là phim Người Mỹ trầm lặng. Khi ấy tôi chỉ là phiên dịch cho tổ phục trang của đoàn làm phim nhưng lại có cơ hội tốt để học tập.

Thiết kế phục trang chính giao cho tôi thực hiện vài chiếc áo của các cô gái làng chơi trong cảnh quay nhà thổ. Nhà thổ kiến trúc kiểu Tàu màu đỏ chủ đạo, tôi chọn vải nền tím hoa vàng, phù hợp màu đèn lồng trong đêm. Bất ngờ là ca sĩ Hồng Nhung cũng chọn một trong những thiết kế của tôi để đóng Người Mỹ trầm lặng.

Sau đó tôi thiết kế cho phim ngắn Ngày giỗ của đạo diễn Hàm Trần, rồi Dòng máu anh hùng của Charlie Nguyễn và giờ mới trở lại trong Những nụ hôn rực rỡ của đạo diễn Nguyễn Quang Dũng.

Phục trang trong phim Việt gần đây tốt hơn chưa?

Đỡ hơn. Diễn viên mặc đồ đẹp hơn, chịu đầu tư hơn nhưng vẫn chưa làm cho phim tốt hơn. Tôi đánh giá cao cách phục trang trong Chuyện của Pao. Từ màu sắc cho tới chi tiết viền cổ áo của Pao, rất kỹ lưỡng, làm câu chuyện có chiều sâu hơn. Có hai trường phái, bám theo lịch sử hoặc làm câu chuyện có vẻ lãng mạn hơn.

Thời trang và phim ảnh mang thành công cho nhau, điển hình là Hàn Quốc. Uyên thấy sao, mình làm được không?

Muốn xem phim nghệ thuật cấp cao, phim kinh khiếp của Hàn Quốc thì phải vào rạp. Còn phim Hàn Quốc cho số đông thì có thể bán sản phẩm thông qua phim.

Làm nhà thiết kế thời trang kiểu này rất sướng, được xây dựng xu hướng thời trang trên phim thay vì làm show giới thiệu bộ sưu tập thuần túy. Quan trọng là phải thành công nghệ, không phải nhà tài trợ phim bắt mặc gì thì diễn viên phải mặc cái đó. Thương hiệu cũng cần đặt đúng chỗ mới hiệu quả.

MỚI - NÓNG