Từ chuyện người đàn ông mù và 11 'bà vợ'

Từ chuyện người đàn ông mù và 11 'bà vợ'
TP - Cậu bạn quê ở Vĩnh Phúc giới thiệu về ông Nguyễn Văn Sơn khá nhiều lần nhưng tôi vẫn bán tín bán nghi: Trong xã hội hiện đại này làm gì có chuyện người đàn ông lấy tới 11 bà vợ.
Từ chuyện người đàn ông mù và 11 'bà vợ' ảnh 1
Ông Sơn và con trai vợ cả của ông

Nhân chuyến về Vĩnh Phúc tôi ghé thăm gia đình có ông chồng đa thê ấy.

Người đàn ông mù…

Đến ngôi nhà ba gian cấp bốn lụp xụp ở thôn Chi Đông, xã Quang Minh (Mê Linh, Vĩnh Phúc), nghe tiếng xe máy một người phụ nữ cụt tay đi ra mở cổng. Năm sáu đứa trẻ con đang nô đùa ngoài sân chạy thụt vào bên trong và nép vào một bà cụ khuôn mặt nhăn nheo hốc hác. Đứa bé nhất chừng 20 tháng tuổi khóc ré lên khi nhìn thấy người lạ. Bà cụ khẽ nhấc đứa bé lên nựng: “Nín đi con, các bác đến chơi chứ có làm gì đâu mà khóc”.

Rồi bà nặng nề đứng dậy lê đôi chân run rẩy bế đứa trẻ ra ngoài. Chúng tôi bước vào bên trong gian nhà, một mùi ẩm mốc bốc lên nồng nặc. Chưa kịp thắc mắc thì người ngồi bên cạnh tôi đã giới thiệu: “Năm đứa trẻ đấy, ba đứa là con của em, hai đứa còn lại con bà tám (vợ thứ tám của ông Sơn)”.

Ngồi đối diện với tôi là người đàn ông mù hai mắt, mái tóc bồng bềnh nhìn giống như một nghệ sỹ chuyên nghiệp. Mặc dù đã 63 tuổi nhưng trông ông còn khoẻ khoắn và vạm vỡ lắm. Giọng nói sang sảng, ông kể: “Là con nhà nông nhưng tôi không biết làm ruộng vì bị hỏng một mắt từ năm 2 tuổi. Một mắt còn lại thì cứ mờ dần theo tuổi tác. Ngày ấy bố mẹ tôi nghèo lắm, đất nước có chiến tranh nên gia đình tôi không có điều kiện chữa trị, cứ thế lăn lóc tôi lớn lên, chưa một lần tôi có cơ hội được bước tới trường.

Năm 12 tuổi, tôi bắt đầu theo ông Thoảng hàng xóm đi làm lái trâu. Lâu dần công việc thành quen, tôi đã đứng ra làm riêng. Lớn lên cũng để ra được một chút vốn liếng. Năm 1964, bố mẹ tôi sang hỏi bà Nguyễn Thị Khải về làm “bạn”.

Sau bốn năm chung sống, bà Khải mới sinh cho tôi một cháu trai đầu lòng và đặt tên là Nguyễn Văn Hùng. Sau một thời gian chúng tôi đã có với nhau 5 mặt con, 2 gái 3 trai”.

Nói rồi ông chỉ sang cậu con trai ngồi đối diện với mình giới thiệu “Đấy cậu này tên là Nguyễn Văn Nguyên, con thứ tư của bà cả sinh năm 1982. Năm 2002 tôi đã lấy vợ cho em, chưa đầy 4 năm mà vợ chồng nó đã sinh tới ba đứa”. Tôi đưa mắt nhìn ra ngoài sân, những đứa trẻ lớn sàn sàn bằng đầu bằng đít nhau, tôi hỏi . Sinh ba à? Nguyên nói “Không. Vợ em mỗi năm sinh một cháu”?!

Rồi ông Sơn lại tiếp tục câu chuyện đang bỏ dở của mình: “Làm lái trâu được một thời gian thì thua lỗ, nên tôi chuyển sang nghề buôn bán và sửa chữa xe đạp. Một lần sang làng bên để mua xe, tôi gặp bà Nguyễn Thị Bé mồ côi bố mẹ từ năm 1944 do bom Mỹ rơi trúng ngôi nhà của bà. Bà Bé cũng bị bom phạt đứt một cánh tay (sau này người ta gọi là bà cụt).

Nghe bà kể về số phận bất hạnh của mình, tôi về nhà bàn với vợ con là “cho phép tôi được cưới bà Bé về làm lẽ cho vui cửa vui nhà”. Tưởng là vợ cả của tôi sẽ ghen lồng lên, nhưng không, bà nhà tôi lại đồng ý làm đám cưới cho tôi. Đấy là năm 1984. Về làm vợ được vài năm bà Bé đã sinh cho tôi được ba cháu 2 trai 1 gái.

…và những cuộc “tuyển” vợ liên hoàn

Từ chuyện người đàn ông mù và 11 'bà vợ' ảnh 2
Vợ cả (giữa), vợ hai (phải) và con dâu (trái) của ông Sơn.

Không chỉ dừng lại ở bà hai mà ông đã thực hiện một cuộc tuyển vợ liên hoàn trong toàn xã Quang Minh và những địa phương đã bén gót chân mình. Năm 1986 ông đã cưới bà Mậu ở thôn Đường Lệ. Năm 1989 ông tiếp tục cưới bà Hảo ở thôn Chi Trâu. Rồi liên tiếp trong ba năm 1990-1993 ông đã cưới tới ba bà vợ.

Bà vợ mới nhất và trẻ nhất của ông Sơn là cô Trần Thị Hà bán rau tại chợ làng Đường Lâm, Quang Minh và cưới vào năm 2004. Đến tháng 10/2005, cô đã sinh cho ông Sơn một cháu trai.

Hơn bốn mươi năm “oanh liệt” của cuộc đời thì chỉ mình ông làm được cái việc là dám cưới tới 8 bà vợ và lấy chui 3 bà. Nói về chuyện “kết duyên” của mình với các bà một cách vô tư, ông cho biết: “Tôi gặp các bà ấy vào những lần mà tôi đi làm lái trâu và mua bán xe đạp, các bà đều tình nguyện theo tôi. Trong đó chỉ có bà Nguyễn Thị Khải là có đăng ký kết hôn. 10 bà còn lại đều cưới bất hợp pháp hoặc theo không và cả 10 bà đều bị thương trong hai cuộc chiến tranh.

Cả 11 bà vợ đều sinh con cho ông Sơn, người nhiều nhất là 5 con như bà Khải, người ít nhất là 1 con như bà Sâm bán thịt lợn tại thôn Lâm Hộ, xã Quang Minh. Tính đến thời điểm đến hết tháng 11/2007, ông Sơn đã có 27 con. Khi các bà vợ sinh con, họ phải một mình “vượt cạn” và chuyện chăm sóc con cái sau đó đều do chính mình hoặc bố mẹ đẻ trợ giúp. Quá đông con nên cái nghèo cứ đeo đẳng suốt cuộc đời của ông.

Tôi đưa mắt nhìn quanh gian nhà, bên trong chẳng có gì đáng giá ngoài một chiếc ti vi đen trắng mà ông Sơn giới thiệu là do cô vợ thứ 7 ở Đông Anh “tặng” khi cô có điều kiện “lên đời” cái Sony 21 inch năm 2005.

Đến nay, ông Sơn và các bà vợ đã xây dựng gia đình cho 17 đứa con. Điều lạ lùng là cả 11 bà vợ của ông Sơn đều biết nhau, thỉnh thoảng nhà có việc họ lại tụ tập tại nhà ông ở thôn Chi Đông và cùng nhau chia sẻ, gánh vác trách nhiệm mà ông chồng tàn tật không thể làm nổi. Duy nhất một lần bà Sâm- vợ thứ 7 của ông Sơn là đánh ghen với bà Lại Thị Bé vào năm 2003.

Theo con số thống kê chưa chính xác của chị Nguyễn Thị Thơm – em gái vợ cả của ông Sơn thì: “Con số 11 vợ là chính thức, còn con số thật thì chúng tôi không thể biết nổi, vì ông ấy rất giàu tình cảm lại có tính “thương người”(?!).

Lắm vợ nhiều con nên chuyện nhầm tên vợ là “chuyện thường ngày” và chuyện nhớ tên của từng đứa con với ông Sơn là rất khó khăn. Ông lần lượt đọc tên từng bà vợ: bà Khải, bà Bé, bà Phương ở Chi Trâu, bà Sâm ở Lâm Hộ, bà Hà ở Đường Lệ, bà Sơn, bà Hoa  ở Ấp Tre, bà Thân ở Phủ Lỗ, bà Phương ở Đông Anh…

Ông kể: “Thường ngày tôi sống với hai bà là bà Khải và bà Bé, nhưng cũng thỉnh thoảng tôi lại đi “giao lưu” với những bà còn lại, nhưng mỗi tháng cũng chỉ thăm được hai bà”.

Với con, điều canh cánh nhất trong lòng ông Sơn là cô con gái thứ hai của bà Khải tên Thương, năm 2002 lấy chồng tận Phúc Yên được hơn ba tháng người ta rủ nó đi sang Trung Quốc buôn bán rồi mất tích từ đấy. Năm 2004 ông một mình sang Quảng Đông để tìm nhưng không thấy.

“Gánh nặng” và tiếng thở dài

“Bây giờ tôi đã già rồi, nhưng phía sau là một đàn con 10 đứa chưa trưởng thành, tôi lo lắm. Rồi sau này không biết chúng sẽ sống ra sao khi tôi không còn trên cõi đời này” – Người đàn ông từng trải nghiệm cuộc sống gia đình chứa đầy trắc ẩn này mới buông tiếng thở dài.

Ông Lại Văn Tuấn, công an viên phụ trách khu vực cho biết: “Chính quyền chúng tôi nắm rất chắc chuyện ông Sơn lắm vợ nhiều con”. Vậy nhưng các cấp chính quyền, đoàn thể ở thôn xã không có biện pháp nào giáo dục, ngăn chặn, thành thử việc vi phạm luật Hôn Nhân và gia đình, nếp sống văn minh diễn ra trong một thời gian dài và ngày càng trầm trọng.

Việc một người đàn ông mà có đến 11 “bà vợ” và 27 người con là không thể chấp nhận được trong xã hội văn minh và là gánh nặng cho cả gia đình và xã hội.

MỚI - NÓNG