Sợ để lâu nó mốc

Sợ để lâu nó mốc
TP - À há! Lại thượng lưu lại sang chảnh dzậy ta! Tui đoán hổng sai nha, gia đình anh Hai chuẩn bị đi du lịch?

- Đúng luôn!

- Trời đang nóng chảy mỡ mà anh Hai chuẩn bị toàn đồ ấm, tui đoán luôn nha, anh Hai sắp đi châu Âu?

- Trật lất! Đi châu Âu chi cho tốn kém! Chú hổng đọc báo à. Ngoài Bắc lạnh chưa từng có suốt 33 năm qua. Chưa nói Mẫu Sơn, Sa Pa nghen, mà ngay Hà Nội thôi người ta đã thỏa chí ngắm băng tuyết rồi…

- Và anh Hai ra đó ngắm tuyết rơi?

- Chớ sao! Thiên hạ người ta xe lớn xe nhỏ đi rần rần! Máy ảnh ống tê lê nè, láp tóp quả táo cắn dở nè, tui đi đến đâu cho lên phây đến đó. Chú biết tui nhiều tài lẻ rồi đúng hông? Thi nhân miệt vườn, nhiếp ảnh gia miệt ấp…Thiên nhiên kì ảo, tuyệt đẹp ấy là cảm hứng sáng tạo cho tui. Chưa biết chừng sau chuyến đi này tui đủ nguồn ra sách…

- !!!

- Sao chú hổng nói gì? Hay chú cũng GATO với tui, hử?

- Hổng có! Hổng dám ghen ăn tức ở với chủ tịch câu lạc bộ cá kèo. Tui chỉ hỏi, anh Hai có trang bị ống kính có tia X hông thôi?

- Chú đúng là dân ngoại đạo, hổng biết chi về máy ảnh, máy quay. Hổng phải là tia X, tia Y chi ráo trọi mà đó chỉ là tia hồng ngoại để tác nghiệp về đêm thôi…

- Dzậy thì thường lắm, có khác chi nhiều người lên xứ băng tuyết đợt này. Tui muốn, anh Hai trang bị thêm ống kính tia X ấy để chụp xuyên sau lớp băng tuyết những bước chân trần mưu sinh trong giá buốt, những phận nghèo co ro trong những liếp nhà bốn phía gió lùa, những đứa trẻ phong phanh manh áo mỏng tái tê lập cập, những bếp lửa bập bùng thêm chút ấm qua đêm…

- Có loại ống kính đó ư?

- Ai cũng có sẵn ống kính ấy trong tim, chỉ sợ để lâu nó mốc meo hổng xài được…

MỚI - NÓNG