Bi, hài khách sạn

Bi, hài khách sạn
Nói về nghề khách sạn, Bảo Ngân - Bà chủ trẻ của một khách sạn tư nhân đường N.T, quận 5 (TP Hồ Chí Minh) chẳng giấu giếm: “Ông muốn biết hỉ - nộ - ái - ố chốn Sài Gòn, theo nghề tôi là thấy hết”.
Bi, hài khách sạn ảnh 1
Dãy phòng trọ giá rẻ ở Phạm Ngũ Lão. Ảnh: Sài Gòn Tiếp Thị.

Khắp các ngả đường Sài Gòn, từ vùng ven đến trung tâm thành phố, đâu đâu cũng giáp mặt với khách sạn, phòng trọ đủ dạng, từ sang đến hèn. Mỗi khu vực, khách sạn mỗi dạng kinh doanh khác nhau.

Không kể những khách sạn xịn, nôm na dành cho dân công chức đi công tác, khách du lịch tây ta, còn lại những khách sạn nhỏ lẻ lại đánh vào đối tượng khách nhỡ đường (hiếm hoi), chủ yếu khách một đêm, khách một giờ.

Khách sạn mọc lên như nấm, ai cũng than ế rầm trời, nhưng thượng đế một giờ và khách “dù” cũng phong phú, đủ nuôi khách sạn sống qua ngày.

Khách ở trọ

Làm nghề khách sạn cũng đơn giản, đây chủ yếu nói đến những khách sạn, nhà trọ nhỏ ở vùng ven, hoặc những khu vực xa trung tâm thành phố. Chỉ cần mặt bằng, số vốn khá khá để xây dựng dăm ba tầng, chia phòng là đủ làm khách sạn - phòng trọ nho nhỏ, thuê vài người giúp việc, quản lý, vậy là đủ kiếm sống.

Khách sạn - nhà trọ ở các vùng ven chủ yếu làm nơi... thư giãn cho các cặp tình nhân (đây là nguồn khách chính của khách sạn). Đi trên đường xuyên Á, địa bàn Hóc Môn dễ thấy những dãy nhà trọ cao 5 - 6 tầng ven đường, nằm liền kề nhau. Chúng được dùng phục vụ nhu cầu các chúa đất mới phất lên, có tiền rủng rỉnh nên đi cặp bồ, vào khách sạn vài giờ thư giãn.

Ngoài lượng khách ngắn hạn ở vài giờ, cũng có những vị khách đặc biệt, chọn khách sạn làm chốn riêng tư của vợ chồng.

Ngọc làm chủ một khách sạn tư nhân bên Ngô Quyền, quận 5 (TP Hồ Chí Minh), có mối khách là hai vợ chồng già trên 60. Tuần nào họ cũng đến khách sạn ở vào thứ 6. Sáng họ đến sớm mang đồ ăn uống, ở luôn trong khách sạn đến chiều tối thì về.

Ông bà cho biết vì ở nhà chật, con cháu đông, nên mỗi tuần dành thời gian đi ra khách sạn tìm những giây phút riêng tư. Những khách sạn ở địa bàn quận 5, 10, 11 còn có những mối khách là các em xinh ở miền Tây lên ở dầm dề tuần lễ, nửa tháng để tẩy sình, chờ Đài, Hàn sang xem mặt chọn vợ.

Khách đến trọ ở những khách sạn - phòng trọ nhỏ, nói khiêm tốn thì có đến hơn 50% đi với bồ bịch. Bởi vậy sau mỗi trận mây mưa, khách trả phòng, nhân viên phải “thu dọn chiến trường”.

Kiếm được người phục vụ chịu đi gom mấy của nợ ấy cũng là cả vấn đề. Ngọc đã phải qua mất gần chục nhân viên xin nghỉ, không hiểu lý do. Mãi sau Ngọc mới biết, những cô gái quê cứ lo dọn bao cao su miết nên ngại ngùng, bỏ việc.

Chốn éo le

Tuấn Anh, quê Buôn Ma Thuột, phụ anh làm khách sạn ở đường N.T.B., quận 1. Tuấn Anh làm nghề, tiếp xúc với đủ giới khách. Khách sạn nơi Tuấn Anh làm lại có nhiều mối quen là nghệ sĩ hài.

Tuấn Anh cũng hâm mộ người này người nọ, nhưng tận mắt chứng kiến thần tượng của mình bữa nay ghé khách sạn với người này, bữa sau với người khác, rồi những chuyến cãi vã, đánh ghen, cãi nhau ỏm tỏi, |Tuấn Anh ngao ngán.

Bi, hài khách sạn ảnh 2

Những nhà trọ liền kề ở chân cầu An Lộc, Gò Vấp, TP Hồ Chí Minh. Ảnh: Sài Gòn Tiếp Thị.

“Làm nghề này nhiều lúc chán lắm, thấy nhiều chuyện trớ trêu lắm, cũng chủ yếu là tình cảm gia đình, ông cặp bồ, bà theo trai, thôi thì đủ hết”, Tuấn Anh bảo.

Anh kể chuyện một lần hai thầy trò dắt 2 cô bạn gái vào khách sạn tình cờ gặp nhau dưới tiếp tân. Sau màn chào hỏi gượng gạo, ông thầy bảo nhỏ: “Sao mà tao với mày gặp nhau trong hoàn cảnh éo le quá”.

Còn cô bé Bình, 18 tuổi, đang làm chủ một khách sạn gia đình giao cho ở cuối đường 3 Tháng 2, quận 11. Bình được giao quản lý khách sạn 14 phòng cùng 5 người giúp việc. Bình phải ở suốt khách sạn để quản lý tiền bạc, lượng khách ra vào. Từ đó, Bình chứng kiến hàng tá chuyện mà tuổi cô chưa từng va chạm.

Cô gặp đủ hạng người, công chức có, nhân viên văn phòng có. Là khách quen nên họ đến khách sạn của Bình thường xuyên, thay bạn tình như thay áo.

Bình luẩn quẩn suốt trong môi trường đó. Nay bước sang tuổi 21, Bình đầy vẻ bi quan, ngao ngán: “Nói anh nghe, làm nghề này kiếm tiền dễ thiệt, nhưng mới thấy ở đời không tin ai nổi, vợ chồng với nhau em thấy ngoại tình hà rầm, chỉ cần ngơi ra một tiếng là có chuyện rồi, cứ kiểu này chắc em ở vậy suốt quá”.

Hồi Bảo Ngân lập gia đình cách đây 2 năm, ông chồng hiền lành, phụ vợ lo quản lý khách sạn. Qua thời gian, đưa đẩy thế nào với một khách quen, theo gái đua mất, bỏ lại cho Ngân đứa con gái nay chưa đầy 1 tuổi.

Chị Sâm (Xuân Định, Long Khánh) có khách sạn ở khu D5, Bình Thạnh, kinh nghiệm hơn khi nhất quyết không cho chồng bén mảng đến khách sạn. Chị giao hẳn cho quản lý chăm nom, chấp nhận bị thụt két chút đỉnh nhưng theo chị: “Thế còn an toàn hơn, để ông xã ra làm, tiếp cận riết với mấy khách thuê giờ, gặp mấy em mắt xanh mỏ đỏ lại sinh tật thì phiền”.

Nghề sống khoẻ

Nhìn chung lượng khách vào lẻ tẻ, khá ế ẩm, đều đều suốt năm chứ không đột biến như những khu vực trung tâm thành phố phục vụ cho khách du lịch. Lượng phòng ở các khách sạn nhỏ và phòng trọ hiếm khi đầy, nhưng khách đến thuê theo giờ nên mỗi ngày chỉ cần kiếm chục khách là đủ sở hụi thuê nhân viên, điện nước, kiếm lời chút đỉnh.

Bảo Ngân kể, gặp lúc nào cũng than ế phòng, nhưng chỉ sau 2 năm kinh doanh, Ngân tậu luôn chiếc Zace 7 chỗ trị giá hơn 20 nghìn đô, và làm luôn dịch vụ cho thuê xe nếu khách có nhu cầu. Ngân dự định sắp tới sẽ kiếm mặt bằng ở Vườn Chuối hoặc khu Lê Văn Sỹ để mở thêm chi nhánh của khách sạn.

Ngân cho biết: “Nếu là đất nhà của mình thì có ế cũng sống được, không lo chuyện tiền mặt bằng, còn đã mướn mặt bằng thì phải tính kỹ hơn. Phải dùng chiêu để giữ khách, chiêu ở đây cũng chỉ nhắm đến khách thuê giờ, hoặc khách quen qua đêm, bằng hình thức giảm giá, tặng thêm phòng cho lần sau...”.

Giá trung bình hiện nay cho việc thuê theo giờ ở các khách sạn, nhà trọ nhỏ thường dao động 50 - 100 nghìn từ 1 giờ đến 2 giờ. Ở các khu Phạm Văn Hai, Hoàng Hoa Thám, Nguyễn Công Trứ, giá thuê qua đêm cũng chỉ trung bình ở mức 150 nghìn. Các khách sạn trên đường 3 Tháng 2, N.C.T., S.V.H.... còn treo biển cả giá thuê giờ, thuê ngày để khách dễ chọn lựa.

Dân làm khách sạn - nhà trọ thích kiểu cho thuê giờ, ngủ “dù” hơn, vì kiếm tiền nhanh, đỡ tốn chi phí điện nước. Anh Hoàng, chủ khách sạn H.H. khu An Phú Đông, quận 12 cho biết: “Khách sạn chủ yếu sống bằng nguồn thu từ khách thuê giờ, ở khu này lấy đâu ra khách du lịch. Khách đến trọ, miễn có giấy chứng minh đầy đủ, hay giấy tờ tuỳ thân đàng hoàng là ở lâu mau tuỳ, họ làm gì là chuyện của họ, mình làm kinh doanh hết giờ là thu tiền”.

Hỏi về thu nhập, anh Hoàng tiết lộ: “Khách sạn mình 20 phòng, mỗi ngày trừ hết chi phí nhân viên, điện nước, trung bình kiếm khoảng 500 nghìn, ở vùng ven vậy sống cũng ổn”.

* Tên một số nhân vật đã được thay đổi.

Theo Lam Phong
Sài Gòn Tiếp Thị

MỚI - NÓNG