“Cạm bẫy người” nơi đất khách

“Cạm bẫy người” nơi đất khách
TP - Tưởng sang xứ người được cơm nước, giặt giũ, trông trẻ... ai ngờ phải đánh răng cho chó, chăm sóc người điên, có nữ lao động Việt Nam bị cả hai cha con ông chủ cưỡng hiếp...
“Cạm bẫy người” nơi đất khách ảnh 1

Đài Loan hiện vẫn là thị trường XKLĐ trọng điểm của Việt Nam. Chúng ta vẫn đang phát triển thị trường này. Tuy nhiên, nhiều lao động nữ tỏ ra lo lắng trước nguy cơ bị xâm hại.

Từ những số phận nữ LĐ dưới đây, lần nữa cho thấy “cận cảnh” công tác đào tạo định hướng cho LĐ trước khi xuất ngoại và các biện pháp bảo vệ nữ LĐ tại thị trường này gần như đang bị bỏ ngỏ.

Tiền phong hi vọng với loạt bài mổ xẻ về vấn đề này sẽ gợi mở được điều gì đó cho cơ quan quản lý, các nhà hoạch định chính sách trong việc tìm ra biện pháp bảo vệ những LĐ “chân yếu tay mềm”, lặn lội kiếm sống trên đất khách, quê người...

Kỳ I: Những câu chuyện đau lòng

Sang Đài Loan đánh răng cho chó

Chuyện này được chị Lê Thị Minh (Thanh Ba, Phú Thọ) vừa khóc vừa kể sau khi từ Đài Loan trở về.

Một ngày tháng 3/2003, có một số cán bộ Cty Xuất khẩu lao động (XKLĐ) về xã tuyển người đi giúp việc gia đình tại Đài Loan. Chị em nghe cán bộ Cty XKLĐ phân tích: Đi Đài Loan giúp việc gia đình, sau 3 năm trừ tất cả chi phí, NLĐ sẽ mang về khoảng 80 triệu đồng.

Nghe vậy, ai cũng thấy xuôi tai nên chị Minh và một số chị em cùng xã liền lên Hà Nội đăng ký đi XKLĐ. Các chị đã đóng cho cty đưa đi tổng cộng 22,7 triệu đồng. Giữa tháng 6/2003, các chị được bay sang Đài Loan.

Sang Đài Loan, chị Minh được phân công làm việc tại một gia đình có 3 thế hệ. Hằng ngày, chị phải làm các phần việc, quét dọn, lau chùi nhà, lo cơm nước và chăm sóc đứa bé 2 tuổi.

Ngoài ra, chị còn phải rửa mặt, đánh răng cho 3 con chó và 1 con mèo. Mỗi ngày, chị làm việc từ 5 giờ sáng đến 24 giờ đêm. Các bữa cơm, chị thường phải ăn riêng và chỉ được ăn “gần no” cơm và rau.

Một buổi sáng, ông chủ yêu cầu chị đánh răng, rửa mặt cho con chó khoảng 20 kg. Không ai dạy chị làm việc này nên đã bị chó cắn tay. Ông chủ thấy vậy liền cầm gậy dài 40 cm đánh thẳng đầu chị.

Lần khác, khi chị đang lau nhà vệ sinh thì đứa bé 2 tuổi chạy vào phòng tắm, làm vung vãi xà phòng. Sau một hồi chửi rủa, bà chủ lấy thước dài 60 cm đánh vào đầu chị.

Có lần đi làm vội nên bà chủ bảo chị xách cặp ra cổng cho bà, chẳng vì lý do gì cả bà này đã dùng cặp đánh liên tục vào đầu chị.

Chưa hết, chị vừa khóc vừa kể: “Tối 11/9/2003, bà chủ bảo tôi đưa chó đi vệ sinh rồi đánh răng, rửa mặt cho nó trước khi nó đi ngủ. Đang dắt chó ra hành lang để đánh răng, rửa mặt cho nó thì bà chủ lại bảo đi đổ rác. Tôi buộc chó vào một góc nhà rồi đi đổ rác.

Khi quay trở lại thấy xích bị đứt, chó chạy đi đâu đó. Thấy vậy, bà chủ cầm luôn xích chó đánh liên tục vào đầu tôi. Tôi choáng váng và uất ức đến khó thở, cứ như là bị đau tim…”.

Hôm sau, chị buồn bã viết thư gửi về nhà, kể chuyện thường bị chủ nhà đánh. Chủ nhà hình như biết chị viết gì trong thư nên đề nghị chị đưa thư cho ông chủ gửi hộ, chứ không được tuỳ tiện ra ngoài. Chị đành đưa lá thư cho ông chủ.

Chị nói: “Hình như ông ta nhờ ai đó dịch lá thư ra tiếng Đài Loan nên khi trở về ông ta tỏ vẻ rất bực tức…”. Từ đó, chị bị đánh nhiều hơn. Không thể chịu được nữa, chị nhờ điện thoại cô Trinh ở Thái Bình (làm gần đấy) gọi lên đại diện Cty VN tại Đài Loan nhờ can thiệp.

Không may, người cần gặp lại đi vắng nên chị phải nói chuyện với môi giới (Cty HH Cố vấn khai phát Hoa Thông, TP Đài Bắc). Ngày 14/9/2003, môi giới đến  nhà chủ đón chị và đưa ra sân bay bảo phải về nước. Tại sân bay, họ đưa chị vào phòng  LĐ bất hợp pháp rồi yêu cầu ký vào một số giấy tờ…

Chị sang Đài Loan làm việc 2 tháng 10 ngày mà không nhận được đồng lương nào. Được sự giúp đỡ của một số người am hiểu pháp luật, về nước chị và một số chị em khác đã lên Hà Nội đến báo Tiền phong tố cáo Cty đưa đi. Sau đó cty này đã nhận một phần trách nhiệm và hỗ trợ chị một phần về kinh tế.

Nỗi đau của một nữ lao động xinh đẹp

Ngoài chị Minh, có chị K (xin được giấu tên - sinh năm 1976, Yên Bái). Chị K sang Đài Loan làm giúp việc cho một gia đình tại phố Kim Môn - khu Trung Chính - TP Đài Bắc. Chị K có dáng cao, tóc dài và khuôn mặt khả ái. Thế nên cha con ông chủ thay nhau “tán” chị.

Khi thì ông chủ đề nghị chị vào phòng gấp chăn, khi thì con ông chủ yêu cầu mang xà phòng vào nhà tắm để tìm hoàn cảnh thích hợp cưỡng hiếp chị.

Chung một nhà nên việc bị cưỡng hiếp chỉ là vấn đề thời gian. Một lần mang trà vào phòng ông chủ, chị đã bị sập bẫy. Trong căn phòng cách âm, chị đã bị ông ta cưỡng hiếp.

Rồi 3 tháng sau, con trai ông ta lại hiếp chị trong nhà tắm khi mọi người trong nhà đi vắng. Chị đã cắn răng chịu cho qua, tránh cảnh bị trắng tay về nước trước thời hạn.

“Cạm bẫy người” nơi đất khách ảnh 2
Chị Minh (phải) bật khóc khi kể lại chuyện với PV          

Thế nhưng, khi biết phát hiện chị có bầu, để tránh rắc rối cho hạnh phúc của mình, cha con ông chủ đã gọi điện cho môi giới đổ lỗi cho chị “không làm được việc”...

Chị rơi vào tình thế buộc phải về nước nên đã tự ký vào các giấy tờ nhận mình không hoàn thành nhiệm vụ, về nước càng nhanh càng tốt.

Đến Hà Nội với số tiền ít ỏi chị đến bệnh viện cắn răng giải quyết cái hậu quả kia. Chị K đã tới báo Tiền phong đề nghị can thiệp giúp đòi lại số tiền đã nộp cho Cty để có thể tiếp tục sang Malaysia làm việc, chứ không còn mặt mũi nào mà về nhà gặp người thân.

Khi chúng tôi đến làm việc với lãnh đạo Cty đã đưa chị đi Đài Loan thì họ cười rồi đưa giấy tờ ra chứng minh chị không hoàn thành công việc, xin về nước và chịu hoàn toàn rủi ro… Sau buổi làm việc ấy, xét thấy hoàn cảnh chị đáng thương nên cty này nhận lo miễn phí cho chị tiếp tục đi Malaysia làm việc.

“Tôi phục vụ một người đàn ông điên loạn”

Chị Nguyễn Thị L, 27 tuổi, đã lập gia đình, có con gái 2 tuổi (quê Hòa Bình). Nhà nghèo nên chị đành xa chồng, xa con sang Đài Loan làm việc tại một gia đình thượng lưu.

hi đến TP Đài Bắc chị mới được biết sẽ phục vụ cơm nước, thuốc men cho một người đàn ông 40 tuổi, tính khí gàn dở, điên loạn đến nỗi người nhà không chịu được phải đưa anh ta ra ở riêng, rồi thuê chị L từ VN sang chăm sóc.

Anh này sinh hoạt chẳng theo quy tắc nào, khi thì yêu cầu chị đưa đi vệ sinh rồi ngồi chờ; khi yêu cầu thay quần đùi, lau người. “Điên lên” anh ta trêu đùa, cấu véo, hôn hít…

Căn nhà vắng chỉ có người “đàn ông điên loạn” và chị L. Thi thoảng  thấy người thân anh ta đảo qua rồi đi ngay.  Chị L tâm sự: “Thân thể tôi luôn đầy vết bầm tím vì anh ta cấu véo.

Khi anh ta “phát điên” thì tôi chỉ có cách phải chiều chuộng nếu không thì rất nguy hiểm. Anh ta thường đòi hôn hít, thậm chí đòi bú như trẻ con. Phục vụ anh ta 6 tháng, tôi cũng gần như người điên, tinh thần hoảng loạn ...”.

Một lần không thể chịu đựng được, chị trình bày với người nhà là không thể tiếp tục công việc. Sau khi thương lượng không thành, họ trả chị lại cho môi giới và đề nghị không trả lương vì chị tự ý bỏ việc.

Về nước chị L làm tường trình gửi Cty đưa đi nhưng bị cười nhạo rằng, chị lười lao động về nước kiếm cớ đòi bồi thường. Ngậm ngùi về quê,  chị L chỉ còn biết kêu trời.     

Trong tủ tài liệu của chúng tôi, hồ sơ “phản ánh” những thân phận na ná chị Minh, chị K, chị L là không ít.

Cho đến nay, vụ việc liên quan đến các chị, chúng tôi vẫn chưa thể đăng tải trên mặt báo vì khi các chị gặp rủi ro về nước trong hoàn cảnh như kể trên thì các Cty liên quan đã “nhanh tay” thu thập đủ tài liệu, hợp lý các chứng cứ để chứng minh “lỗi hoàn toàn thuộc về NLĐ”.

Kỳ II: Những lỗ hổng lớn chưa ai lấp.

MỚI - NÓNG